Thừa Hạo Miểu thản nhiên nói:
– Lai Phong huynh nghĩ quá tốt rồi, phải biết rằng thành chủ thành Hồng Nguyệt cũng đang tìm kiếm Thiên Tư, cơ hội của chúng ta cực kỳ xa vời a!
Bắc Minh Lai Phong khẽ cười nói:
– Vật tuyệt thế bực này, cũng không phải có thực lực là được, còn phải có cơ duyên lớn lao nữa.
Thừa Hạo Miểu nói:
– Lời này nói không sai, nhưng hiện giờ ngay cả thông đạo di tích cũng tìm không thấy, xem ra cơ duyên của chúng ta thật không được rồi.
Bắc Minh Lai Phong nhíu mày ra, không thoải mái nói:
– Hạo Miểu huynh sao suốt ngày đều thích nói lời ủ rũ thế?
Tất cả mọi người bắt đầu trầm mặc, tựa hồ có chút vô kế khả thi, bọn hắn đã ở chỗ này mấy ngày, hơn nữa khí tức những người thành Hồng Nguyệt quả thật cũng là biến mất ở chỗ này, biết rõ ở đây có không gian khác, nhưng dù thế nào cũng khó mà tìm ra được.
Trần Khai Hồng nói:
– Vân thiếu biết được nhiều như thế, chẳng biết có biết phương pháp đi tới di tích không?
Lý Vân Tiêu mở ra hai tay, bất đắc dĩ nói:
– Cái này thì ta không có cách nào rồi, cũng chỉ biết là di tích ở gần đây, chư vị nhiều đại năng chi sĩ như vậy, chẳng lẽ cũng không cảm ứng được chỗ không gian sao?
Trần Khai Hồng cười khổ nói:
– Không chỉ không cảm ứng được không gian, mà ngay cả khí tức của những người thành Hồng Nguyệt cũng không thấy đâu, hẳn là bọn hắn sợ có người truy tung cho nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/806605/chuong-1461.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.