Hơn nữa chưởng quỹ kia sau khi làm xong tất cả lại cầm lấy đan thư, tiếp tục đọc lấy, không hề nhìn lấy hai người nữa.
Liêu Dương Băng đứng ở đó, đi cũng không được, không đi cũng không được, vẫn là là Lý Vân Tiêu nói một câu “Đi thôi”, hai người lúc này mới bước ra cửa hàng, tiếp tục đi dạo.
Liêu Dương Băng một đường không được tự nhiên, chung quy vẫn cảm thấy gì đó, lấy ra Địa Hoàng Kim Đan kia cẩn thận nhìn qua mấy lần.
Lý Vân Tiêu cười nói:
– Không cần nhìn nữa, đó thật là Địa Hoàng Kim Đan.
Liêu Dương Băng cười khổ nói:
– Ngươi cảm thấy cái này đáng tin cậy sao? Chẳng lẽ hắn không lo lắng ta chạy sao?
– Chạy?
Lý Vân Tiêu cười lạnh nói:
– Ngươi cảm thấy người có thể tùy ý xuất ra Địa Hoàng Kim Đan tặng người sẽ lo lắng ngươi chạy sao? Ta khuyên ngươi vẫn đừng nên dạo phố nữa, tranh thủ thời gian tìm một chỗ ăn vào Địa Hoàng Kim Đan, tranh thủ đột phá đến Võ Đế ngũ tinh thì hơn. Như vậy chuyến đi Địa Lão Thiên Hoang tỷ lệ bảo mạng sẽ cao hơn nhiều.
Sắc mặt Liêu Dương Băng đại biến, nói:
– Ngươi là ý nói hành vi săn giết yêu thú cửu giai lần này rất nguy hiểm sao?
Lý Vân Tiêu nhẹ nhàng cười cười, nói:
– Thực lực người nọ ta cũng nhìn không thấu, nhưng người gọi đi không chỉ có một, có thể cam lòng lấy ra nhiều Địa Hoàng Kim Đan như vậy, yêu thú mà hắn tính toán nhất định không đơn giản, cũng không chỉ là yêu thú
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/806558/chuong-1414.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.