Lão giả hừ lạnh một tiếng, nói:
– Điều kiện thứ hai đơn giản, chỉ cần có đủ Nguyên Đan là có thể đổi, lấy ra hai trăm vạn Nguyên Đan là được rồi?
Sắc mặt Lý Vân Tiêu lập tức âm trầm xuống, nói:
– Nếu ta có một quả Bạo Nguyên Quả, ngươi sẽ dùng 200 vạn Nguyên Đan mua sao?
– Ha ha, đương nhiên không, bởi vì ta không cần Bạo Nguyên Quả, mà ngươi cần.
Lão giả nói từng chữ:
– Không thể thỏa mãn điều kiện của ta, vậy thì cút đi đừng ở đây lải nhải, chậm trễ lão phu tu luyện.
Lý Vân Tiêu suy nghĩ một chút xác xuất thành công nếu ra tay cướp đoạt, nếu ở dã ngoại hoang vu, dù đoạt cũng có nắm chắc 100% có thể thành công trở ra, nhưng nơi này... Hay là thôi đi
Hắn thở dài, nói:
– Không phải còn một điều kiện sao?
Đối phương nói rất đúng, đồ là của người khác, người khác muốn bán thế nào thì bán thế nấy, cho dù thật sự muốn bán giá Nặc Á chi chu, mình cũng không có cách nào.
– Điều kiện cuối ngươi cũng không cần nghe, cút đi.
Lão giả vẻ mặt khinh thường, giống như nhìn một tên nghèo kiết xác, không kiên nhẫn phất tay đuổi người.
Lý Vân Tiêu bình tĩnh nói:
– Nói ra đi, để ta sau khi nghe xong hết hy vọng cũng tốt.
Lão giả giương mắt nhìn hắn một chút, hừ lạnh nói:
– Công pháp ;ão phu tu luyện cần một loại binh khí hết sức kỳ lạ, các loại tài liệu đều đã tìm đủ rồi, hiện giờ thiếu một gã Thuật Luyện Sư cửu giai cường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/806559/chuong-1415.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.