Lý Vân Tiêu cười khổ nói:
- Võ Đế -- Trương Lăng Hoa!
- Dĩ nhiên là Trương Lăng Hoa! Hắn quả nhiên tiến giai Cửu Thiên Võ Đế sao? Ngoại giới ẩn ẩn có nghe đồn, xem ra là thật!
Mạc Hoa Nguyên cả kinh nói:
- Nếu là Võ Đế ra tay, ngươi sao có thể trốn thoát?
Lý Vân Tiêu nói:
- Chuyện này nói sau, trước đưa ta vào mật thất, một lần nữa cung cấp nguyên thạch và các loại tài liệu cho ta.
Mạc Hoa Nguyên gật đầu nói:
- Ngươi yên tâm. Đã đến chỗ của ta, trừ phi là ta chết, nếu không cho dù là Võ Đế cũng đừng mong mang ngươi đi.
Hắn đang muốn hô to Tiểu Huyền Tử, bị Lý Vân Tiêu ngăn lại, ngưng giọng nói:
- Người biết rõ ta ở đây càng ít càng tốt, Tiểu Huyền Tử không nên thông tri.
Mạc Hoa Nguyên ngẫm lại cảm thấy cũng phải, hắn đi đến trước lò đan trong nhà, đánh ra mấy linh quyết, lập tức mặt đất nổ vang, hiện ra cái động đất.
- Vân Tiêu đại sư, mời!
Mạc Hoa Nguyên dẫn đầu đi vào, cửa động thập phần đen kịt, nhưng mà đi vào trong thì không đen như thế, ngược lại vô cùng sáng sủa, tất cả đều có dạ minh châu chiếu sáng, hơn nữa đi vào còn rất rộng rãi.
- Nơi này là nơi ta tĩnh tu, Vân Tiêu đại sư có thể ở chỗ này dưỡng thương, cho dù ta chết bọn chúng cũng không tìm thấy.
Trong phòng còn chồng chất các loại tài liệu và nguyên thạch.
Linh khí đập vào mắt làm tâm tình Lý Vân Tiêu vô cùng sảng khoái, vui vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/806016/chuong-872.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.