Chương trước
Chương sau
Ánh mắt Mạc Hoa Nguyên nhìn vào lối vào mật thất, kính trọng nói ra:
- Có người nọ ở đây, còn nặng hơn tất cả tài sản của Tử Vân thương hội cộng lại. Chỉ cần có người này tương trợ, cho dù là thời điểm gì thì Tử Vân thương hội đều có thể đông sơn tái khởi, giờ phút này cho dù bị Thiên Hạc thương hội áp chế, bất quá là Long gặp chỗ nước cạn, nhất thời khó khăn a.
Cẩn Huyên ngạc nhiên, lâm vào trầm tư, lập tức giật mình.
Mạc Hoa Nguyên nói đúng vậy, những người bọn họ ngươi tranh ta đấu, hưng suy luân chuyển, trong mắt tồn tại cường đại chỉ là một nụ cười, phất tay là tan thành mây khói. Chỉ có thực lực cường đại mới có thể bảo đảm tất cả thiên trường địa cửu!
Lý Vân Tiêu là bằng hữu của Đinh Linh Nhi, chưa hẳn là bằng hữu của Cẩn Huyên nàng. Giờ phút này lợi ích cột chung, cùng có nhu cầu, hơn nữa có tầng quan hệ với Đinh Linh Nhi, liền tự nhiên ở cùng một chỗ, nhưng nếu sau này người này hóa thành long bay đi, còn có thể nhớ rõ Cẩn Hiên của Tử Vân thương hội sao?
Trong lòng Cẩn Huyên càng nghĩ càng kinh, Lý Vân Tiêu hiện tại hiển lộ thực lực nghe mà gợn người, nàng càng cảm giác mình đang gặp cơ duyên lớn lao, nếu có thể kết giao người này, khiến hắn trở thành bằng hữu chính thức, vậy tương lai trong thương minh lưỡng hội, địa vị của Tử Vân thương hội sẽ không gì phá nổi.
Nàng vào lúc này hơi ảo não, âm thầm trách cứ chính mình thu thập tài liệu cho Lý Vân Tiêu không đủ hoàn thiện, có chút nôn nóng đi qua đi lại trong phòng, lập tức hạ lệnh với một tỳ nữ khác, nói:
- Ngươi đi tìm Ổ Sâm, bảy loại tài liệu cuối cùng không có thu thập, bảo nàng bất cứ giá nào cũng phải tìm ra. Nhớ rõ, là cho dù như thế nào!
Nàng cường điệu mấy lần, mới khiến cho tỳ nữ rời đi, nàng không có tâm tình bình ổn, không cách nào bình yên nhập định.
Mạc Hoa Nguyên nhẹ nhàng cười cười, nói:
- Cẩn Huyên hội trưởng không cần như vậy, nhân vật như Vân Tiêu đại sư tuyệt đối sẽ không bị một ít vật tư ràng buộc. Có thể kết giao với người thế này chỉ có một cách duy nhất, chính là đối đãi chân thành! Chỉ cần ngươi thiệt tình với hắn, hắn tất nhiên sẽ hồi báo gấp trăm lần cho ngươi. Nhưng nếu Cẩn Huyên hội trưởng tính toán, mưu trí, khôn ngoan, vậy cuộc đời này ngươi vô duyên với hắn.
Một câu điểm tỉnh người trong mộng, Cẩn Huyên cẩn thận suy nghĩ, không phải là không như thế. Lý Vân Tiêu có được thế thuật vô cùng cường đại, bao nhiêu thương hội đều xếp hàng nịnh nọt hắn, Tử Vân thương hội cho dù có đưa toàn bộ cho hắn, người ta cũng chưa chắc cần.
Đúng thế, có thể kết giao với người này, cách duy nhất chính là đối đãi chân thành.
Lý Vân Tiêu tiến vào điều tức, lúc này phát hiện thương thế không xong hơn suy nghĩ.
Một chưởng của Phong trưởng lão chỉ tổn thương ngũ tạng lục phủ của hắn, với hắn mà nói không phải thương thế lợi hại gì. Trái lại, chí cường phách thể đã hấp thu lực lượng chưởng lực, chuyển hóa làm lực lượng khống chế thương thế. Nhức đầu nhất chính là ma khí xâm nhập!
Ma khí ăn mòn vạn vật, ngay cả thân thể và nguyên khí của hắn cũng bị ăn mòn. Nếu không có bằng vào Minh Nguyệt Thần Thể tinh lọc chi lực, sợ rằng hắn hài cốt không còn.
Về sau thuyên chuyển đại lượng ất mộc chi khí chữa thương, lúc này mới hơi trấn áp ma khí. Nhưng mà khi thi triển lôi đình bỏ chạy, ất mộc chi khí hao phí không còn, ma khí lại đột phá trấn áp, bắt đầu ăn mòn thân thể.
Giờ phút này hắn không ngừng trắng trợn rút nguyên khí trong nguyên thạch ra chữa thương, tuyệt không khách khí, bằng vào nguyên khí khổng lồ áp chế ma khí.
Yêu Long nói:
- Đã sớm nói áo giáp kia có vấn đề, ngươi không nên thử, tự tìm khổ ăn. Một ngày nhiễm ma khí, cuối cùng khó có thể thoát thân. Cho dù ngươi có thể tránh được hôm nay, cũng không thể tránh được lần sau.
- Đừng nói nhảm, chỉ cần khôi phục đến Võ Đế, có thể bài xuất ma khí ra khỏi cơ thể. Ma Thiên Chiến Giáp mấy lần cứu tính mạng của ta, không thể không dùng!
Một tay Lý Vân Tiêu niết bí quyết, không ngừng hấp thu nguyên thạch chung quanh, nhưng sắc mặt vẫn khó coi tới cực điểm.
Yêu Long nói:
- Vô dụng, ma khí là tồn tại không kém gì Cửu Thiên đế khí, cũng có thể trấn áp tất cả lực lượng. Trạng thái của ngươi bây giờ không cách nào chống lại nó, trừ phi...
Lý Vân Tiêu nhướng mày, nói:
- Ý của ngươi ta hiểu, nhưng cũng giống tình huống ở bắc vực, dùng huyền khí cửu giai trấn áp lực lượng này, về sau lại nghĩ biện pháp hóa giải.
- Đúng vậy, lúc trước ngươi chỉ dùng một chiêu kiếm ý ngăn chặn hàn khí Bắc Minh Cực Âm. Nhưng giờ phút này lực lượng ngươi quá yếu, căn bản không cách nào thi triển kiếm ý Kiếm Diệt Tinh Thần, vật duy nhất có thể trấn áp ma khí trong người của ngươi, sợ rằng chỉ có cổ chung. Nếu không nỡ thì tự cầu nhiều phúc.
Yêu Long suy ngẫm một lát, bổ sung nói:
- Trong cơ thể ngươi có địa, hỏa, phong ba đại nguyên tố có thể trấn áp ma khí, nhưng ngươi chí cường phách thể và minh nguyệt thần thể thì sao? Bị ma khí xâm nhập trong cơ thể, ngươi thật sự là quá đại ý!
Lý Vân Tiêu nói:
- Lại trách cứ cũng vô dụng, nếu động dụng cổ chung. Thật sự có chút đại tài tiểu dụng, hơn nữa cổ chung trấn áp ma khí thì ta không có binh khí mà dùng.
Thiên Mục ở mi tâm mở ra, một đạo kim sắc quang mang bắn ra, bóng dáng Hoàng Triêu Chung hiện ra trước con ngươi Thiên Mục, tán xuất ngàn vạn đạo sóng âm.
Mà thân thể Lý Vân Tiêu trên xuất hiện hư ảnh chuông lớn, chậm rãi co rút vào thân thể, những nơi hư ảnh đi qua, thân thể sụp đổ hủy hoại.
Dùng Hoàng Triêu Chung trấn áp ma khí, đối với thân thể cũng là tổn thương và khảo nghiệm. Nhưng so sánh với ma khí uy hiếp, loại thống khổ thân thể này đáng là gì. Huống hồ chí cường phách thể đang không ngừng bị thương đồng thời không hoàn toàn hấp thu lực lượng cổ chung khôi phục.
Lý Vân Tiêu cảm giác như phá hư thân thể một lần, đồng thời cũng trấn áp toàn bộ ma khí, tuy thân thể vết thương chồng chất, lại không có thống khổ do ma khí ăn mòn, lúc này mới trùng trùng điệp điệp thở ra một hơi.
Sau đó hai tay niết bí quyết, nhiếp nguyên thạch bốn phía tới, bắt đầu trắng trợn thôn phệ.
Hiển ảnh hiện ra, tiến vào Giới Thần Bi, xuất hiện bên cạnh Viên Cao Hàn. Chỉ thấy thân thể Viên Cao Hàn càng ngày càng hư ảo, cũng đang khẩn trương dùng Thiên Vũ Luân Chuyển Tử Kim Đỉnh luyện chế, hắn vận dụng phượng hoàng thần hỏa càng ngày càng thành thục, thiêu đốt hừng hực, nhưng mà đại đỉnh không chịu nổi hỏa diễm nung khô, đã biến hình.
Cố Nguyệt Sinh ở một bên không ngừng hỗ trợ, thân thể dường như có không ít biến hóa, ít nhất không có khí chất nham hiểm hung ác, nhiều ra mấy phần văn nhã.
Lý Vân Tiêu giật mình nói:
- Lão Viên, cần bán mạng như thế sao? Ngươi muốn cho ta cảm động đến rơi nước mắt?
Viên Cao Hàn nhìn chằm chằm vào hắn, nói:
- Ta nhổ vào! Còn không mau tới hỗ trợ, mũi kiếm do Bắc Thiên Hàn Tinh Thiết chế tạo đầu tiên sắp ra lò.
- Cái gì?
Lý Vân Tiêu cả kinh, nói:
- Như thế nào lại nhanh như vậy!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.