Đừng nói hiện tại tu vị Võ Tông, cho dù là Võ Đế năm đó còn không phải mấy lần bị đuổi giết trốn đông trốn tây, trốn chạy để khỏi chết ngàn dặm, ngẫm lại cũng không sao cả.
Hắn rất lưu loát thay đổi y phục, lập tức làm Cẩn Huyên trợn mắt há hốc mồm, nghiễm nhiên biến thành đại tiểu tư anh khí bừng bừng, những mỹ tỳ chung quanh thần than không bằng, không ngừng hâm mộ.
Cẩn Huyên nói:
- Nếu ngươi là mỹ nhân thì tốt rồi, cho dù không thành đệ nhất thiên hạ, top năm là không thoát.
Lý Vân Tiêu đỏ mặt lên, trốn chạy để khỏi chết trốn cũn thành thói quen, nhưng giả trang nữ nhân còn bị một đám mỹ nữ trêu chọc, đây là lần đầu tiên, có chút không thích ứng, ngượng ngùng nói:
- Hiện tại đi nhanh lên.
Cẩn Huyên nói:
- Ân, vi tranh tai mắt của người ta. Ổ Sâm ngươi ở lại đây trấn trụ tràng diện, ta mang ba mỹ tỳ và Vân thiếu cùng đi tìm Mạc đại sư.
- Vâng! Nơi này giao cho ta!
Ổ Sâm vội vàng mở cửa sau thương hội ra, để Cẩn Huyên cùng Lý Vân Tiêu đi khỏi.
Còn nàng ta ở lại bố trí, giả bộ như bối rối, phái người điều tra khắp nơi xảy ra chuyện gì.
Thời điểm đám người Lý Vân Tiêu rời đi một lát, có vài chục đạo thần thức loe ngoe dò xét, các loại khí tức chìm nổi bất định bao vây nơi này chật như nêm cối.
Trên đường đi, Lý Vân Tiêu giảng giải ngọn nguồn với Cẩn Huyên, nghe được liền trợn mắt há hốc mồm, vẻ mặt khiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/806015/chuong-871.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.