Chu Dương Tiêu tức giận quát:
- Ngươi và tiểu nhi đánh cuộc rõ ràng là một tháng sau trên Kim Ô LÔi Thần Đài, hiện tại chưa đến lúc đó!
- Hừ! Ngày hôm qua kéo đến hôm nay, hôm nay lại kéo đến ngày mai, ngày mai rồi tới ngày mốt, một tháng lại qua một tháng thì đến bao giờ mới hết? Có giỏi thì đừng câu giờ nữa, đi ra so tài đi!
Tuy Lý Vân Tiêu chỉ là Vũ Quân nhưng hắn phát ra khí thế trước uy nhiếp từ các cường giả càng tỏ ra kiệt ngạo bất khuất, cảm giác xương cứng cương cường.
- Hay, nói hay! Có giỏi thì bây giờ đi ra so đấu đi!
- Đúng rồi, là nam nhân hứa rồi phải làm, dù chết cũng không thể lỡ hẹn!
- Chọn ngày không bằng trúng ngày, tiểu huynh đệ nói đúng, một ngày lại hẹn một ngày thì khi nào mới đến?
- Không ngờ cái gọi là tứ đại thế gia là thế này, hứa tỷ thí nhưng không dám lên.
- Ài, mấy ngàn năm đã qua, tứ đại thế gia chẳng còn ngạo cốt ngày xưa. Tất cả đều là một đám hèn tham sống sợ chết.
Những lời đó lọt vào tai trưởng lão Chu gia, Chu Dương Tiêu, ai nấy tức run người.
Chu Dương Tiêu hét to:
- Câm miệng lại hết! Tiểu tử, ngươi muốn chết!
Trong tiếng gầm chứa sóng âm bá đạo đẩy hướng Lý Vân Tiêu, bầu trời run rẩy.
- Ha ha ha ha ha ha! Uy nhiếp lớn thật, quả nhiên là bao trùm trên mọi người!
- Thì đó, gần bằng Vũ Tông cửu tinh dốc hết sức rống to, tiểu tử Vũ Quân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/805518/chuong-375.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.