Lý Vân Tiêu hỏi:
- Thời gian và vị trí Tu Di sơn giáng lâm có chính xác không?
Thượng Quan Thiết khẳng đinh:
- Đây là các đại năng suy đoán ra, sẽ không sai lầm quá lớn.
Lý Vân Tiêu cất Thanh Loan chiến hạm vào Giới Thần Bi, từ biệt Thượng Quan Thiết, hắn bay đi Hỏa Ô đế quốc.
Ba ngày sau, Lý Vân Tiêu vào Thượng Dương thành.
Lý Vân Tiêu đạp trên một bong bóng lơ lửng bên trên Thượng Dương thành, nhìn xuống dãy kiến trúc xa hoa, hùng vĩ không thua gì Huỳnh Dương gia, chỉ đứng sau Hỏa Ô hàng cung.
Đằng trước một tòa kiến trúc hùng vĩ nhất treo tấm biển vàng, chữ triểu triện viết chữ Chu to lớn, toát ra võ ý, là cao thủ dùng võ đạo ý cảnh viết lên. Võ giả bình thường nếu nhìn chữ sẽ mất tinh thần, bị hút hồn.
Đây là Chu gia, một ỏng tứ đại thế gia Hỏa Ô đế quốc, sừng sững tại Nam vực Hỏa Ô đế quốc đã vạn năm trời.
Một thị vệ trước cửa Chu gia ngước nhìn trời, giật mình kêu lên:
- Ai đó? Dám lảng vảng bên trên phủ đệ Chu gia ta?
Tiếng rống của thị vệ kinh động nhiều người ngước lên nhìn.
Lý Vân Tiêu lạnh lùng nhìn phía dưới, gồng sức quát to:
- Ta là Lý Vân Tiêu của Viêm Vũ thành. Chu Ngọc Sơn, đồ hèn, đã hứa tỷ thí với ta tại sao làm rùa đen rút đầu, không dám ra đây! Sợ chết cứ nói thẳng, quỳ xuống dập đầu với ta thì ta tha mạng cho!
Lý Vân Tiêu cố ý sử dụng võ kỹ sóng âm khuếch tán bên trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/805517/chuong-374.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.