Thượng Quan Thiết nói lời này mắt luôn nhìn chằm chằm vào đôi mắt của Lý Vân Tiêu, chú ý từng tia mắt dao động, muốn nhìn thấu suy nghĩ của hắn.
Nhưng Lý Vân Tiêu là ai? Hắn thầm cười lạnh, mắt trợn tròn tỏ vẻ ngây thơ vô số tội.
Lý Vân Tiêu kinh ngạc hỏi:
- Thật không? Không thể nào!
Thượng Quan Thiết sững sốt, hai câu này nghe thật giả, nhưng biểu tình ngây thơ đó không giống nói dối. Đặc biệt đôi mắt Lý Vân Tiêu trong suốt không dính chút giả tạo, làm Thượng Quan Thiết phải tin. Trừ phi thiếu niên này là vua kịch, nếu không hắn sẽ chẳng giả bộ tuyệt thế này.
Thượng Quan Thiết ậm ừ qua loa:
- Ừm! Cũng không biết có chuyện gì, có lẽ là cao nhân của Tinh Tú tông đã làm?
Thượng Quan Thiết đột nhiên mở miệng hỏi:
- Lão đệ, ta muốn giao dịch một việc với ngươi, không biết lão đệ có hứng thú không?
Lý Vân Tiêu mỉm cười nói:
- Là lão ca muốn giao dịch với ta hay Lôi Phong thương hội muốn giao dịch?
Thượng Quan Thiết sửng sốt, lòng thầm giật mình. Thiếu niên này cho Thượng Quan Thiết cảm giác đối mặt cáo già.
Thượng Quan Thiết bật cười nói:
- Ha ha ha, cũng giống nhau, cứ coi như thương hội chúng ta muốn giao dịch với lão đệ đi. Không biết lão đệ có hứng thú không?
Lý Vân Tiêu bình tĩnh nói:
- Nói nghe thử.
Thượng Quan Thiết bỗng cảm thấy lão đối diện không phải thiếu niên, khi đối thoại lão luôn bất giác rơi vào thế bị động. Loại cảm giác này làm Thượng Quan Thiết giật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/805516/chuong-373.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.