Chương trước
Chương sau
Lý Vân Tiêu hờ hững nhìn Thượng Quan Thiết, cười hỏi lại:
- Lôi Phong thương hội làm việc chẳng lẽ phải hỏi rõ ngọn nguồn mới chịu?
Thượng Quan Thiết biết mình lỡ lời, lão cười khổ nói:
- Xin lỗi, tại vì qua giật mình. Trong thời gian này đừng nói là Thanh Hải trấn, nguyên Thiên Thủy quốc, thậm chí toàn Nam vực đều thảo luận chuyện này. Không ngờ ba phái Phi Kiếm tông gánh tội thay người.
Lý Vân Tiêu bí hiểm nói:
- Chưa chắc gánh tội thay ta. Sửa hoàn chỉnh mất bao lâu? Bao nhiêu tiền?
Thượng Quan Thiết nghe hiểu ẩn ý trong câu nói, lão trầm ngâm, trả lời:
- Nhiệm vụ này quá lớn, nhưng trước kia trong thương hội cũng nhận nhiệm vụ tương tự. Báo giá là một trăm vạn khối trung phẩm nguyên thạch, thời gian khoảng một tháng.
- Một tháng?
Lý Vân Tiêu không quan tâm về giá tiền, quan trọng là thời gian. Tu Di sơn sắp mở ra, không biết có kịp một tháng không.
Thượng Quan Thiết thấy Lý Vân Tiêu do dự thì hứa hẹn:
- Một tháng là thời gian ta ước chừng. Ngươi cũng biết để sửa thứ này phải mở ra truyền tống đại trận đưa đến tổng bộ Lôi Phong thương hội hoặc phân bộ Hóa Thần hải. Đi rồi về tốn chút thời gian, ta chỉ có thể thêm người, thúc hối bọn họ nhanh chóng làm xong, nhưng phải trả tiền trước.
Lý Vân Tiêu dứt khoát đồng ý:
- Được!
Bởi vì tín dụng của Lôi Phong thương hội không để Lý Vân Tiêu nghi ngờ. Hắn lấy một túi trữ vật ném cho Thượng Quan Thiết, thứ đó hắn vừa lấy từ Vạn Bảo Lâu, chưa kịp ôm nóng.
Thượng Quan Thiết nâng nhẹ cái túi, không nói nhiều, biểu tình trầm trọng liên tục đánh ra ấn quyết nhập vào Thanh Loan chiến hạm. Rất nhanh một chiếc chiến hạm to lớn bị thu vào vòng tay tinh xảo, lão đeo vào tay mình.
Lý Vân Tiêu thu về Thanh Lang chiến xa, nhảy hướng hòn đảo:
- Trong thời gian này ta sẽ ở lại trên đảo, sửa chiến hạm xong trực tiếp tìm ta.
Thượng Quan Thiết cười tủm tỉm:
- Ha ha ha, mối làm ăn này đủ ngang bằng thành tích một năm của ta.
Thượng Quan Thiết không nói nhiều, lão biến thành luồng sáng bay hướng Thanh Hải trấn.
Lý Vân Tiêu đáp xuống hòn đảo bày một Cửu Long Nhiếp Linh trận, bỏ Giới Thần Bi vào mắt trận. Lý Vân Tiêu điên cuồng hấp thu nguyên khí trong biển rộng.
Tuy nơi này không đủ tầm linh khí bảo địa nhưng không kém gì lúc ở Viêm Vũ thành.
Thượng Quan Thiết thu Thanh Loan chiến hạm liền quay về Thanh Hải trấn.
Lôi Phong thương hội chỉ là một thương hội nhỏ tầm thường trong Thanh Hải trấn, ít ai biết nó là thương hội lớn thứ hai Thiên vũ đại lục, ít ai biết Thượng Quan Thiết là cường giả đẳng cấp Vũ Tông.
Thượng Quan Thiết vào thuương hội, một tiểu nhị tiến lên nói:
- Hội trưởng đại nhân, người muốn chiêu mộ người đã tìm được. Không có người Thiên Thủy quốc, toàn là người từ Hỏa Ô đế quốc, Mộc Húc đế quốc đến.
- A? Không tệ, nhanh vậy đã đến đủ?
Thượng Quan Thiết kinh ngạc nói:
- Mang ta đi xem.
Tiểu nhị đi trước dẫn đường, cười nói:
- Có lẽ vì Tu Di sơn sắp mở ra, nhiều thế lực rục rịch, trong thời gian này thật nhiều tiểu môn tiểu phái bị diệt, nhiều võ giả không nhà để về trở thành độc tu lưu lạc khắp nơi.
Thượng Quan Thiết lẩm bẩm:
- Ừm! Tu Di sơn mở ra đúng là việc lớn. Lần trước Tu Di sơn mở ra dường như là trăm năm trước, tiếc rằng chỉ cho phép người trẻ tuổi dưới năm mươi đi qua, không thì đám siêu thế lực bất chấp luật thép của Thánh vực đều sẽ vượt vực đi.
Thượng Quan Thiết theo tiểu nhị vào một sân nhỏ, một đám võ giả trẻ tuổi đứng chờ.
Mắt Thượng Quan Thiết lóe tia vừa mừng vừa sợ:
- Ủa? Có cả Vũ Quân?
Thượng Quan Thiết chỉ vào một thanh niên cụt tay hỏi:
- Ngươi từ đâu đến? Tên gì?
Thanh niên sắc mặt âm u, trầm giọng nói:
- Đến từ Hỏa Ô đế quốc, tên của ta là Lý Dật.
***
Lý Vân Tiêu tĩnh tâm tu luyện trên hòn đảo ở Nam hải. Trên người Lý Vân Tiêu tìm được mấy vạn khối trung phẩm nguyên thạch trong trữ vật giới chỉ của Tề Chân Tử đã bị dùng hết chỉ trong vòng vài ngày. Lý Vân Tiêu mặt dày nửa trấn lột nửa uy hiếp Đoạn Việt đòi thêm mấy vạn khối trung phẩm nguyên thạch.
- Linh khí Giới Thần Bi này là ta vất vả gầy dựng, ngươi cứ sử dụng miễn phí như vậy sao?
0đừng nói với ta không có nguyên thạch, nói vậy không tổn thương tinh cảm sao? Nếu không có nguyên thạch thì đời này ngươi đừng hòng đi ra ngoài!
- Ngươi còn muốn giải phong ấn trên người không? Nếu không có nguyên thạch, ngươi cảm thấy một mình ngươi có thể làm ra máu Hách Liên Thiếu Hoàng sao?
- Ta cho ngươi biết, mấy ngàn nam nhân trong Giới Thần Bi này có ít nhất một nửa là giới tính thứ ba, ngươi có tin là ta giam cầm nguyên lực của ngươi ném vào trong đám đó không?
Tiếc rằng mấy vạn khối nguyên thạch không cầm cự được vài ngày, sau đó Lý Vân Tiêu lại trấn lột mấy lần gom góp lại thêm vài vạn. Sau đó nữa thì Lý Vân Tiêu hết đường trấn lột, lão nhân này kiên quyết không dao động, dù có bị bạo cúc cũng không chịu ói ra nguyên thạch.
Lý Vân Tiêu buộc lòng bay về Thanh Hải trấn, dùng nhiều vật phẩm đổi đi một mớ nguyên thạch mới kéo dài nửa tháng chờ Thượng Quan Thiết đến.
Vũ Quân đỉnh tam tinh, nuốt vào hơn ba mươi vạn khối trung phẩm nguyên thạch nhưng không lên được một tinh nữa, Lý Vân Tiêu bất đắc dĩ lắc đầu.
Thượng Quan Thiết cười nói:
- Ha ha ha, lão đệ, hơn mười ngày nay ngươi thu hoạch phong phú thật, từ Vũ Quân sơ giai tâm tinh lên đỉnh tam tinh. Tốc độ tu luyện như thế dù là đệ tử các đại thế gia cũng không sánh bằng.
Ánh mắt Thượng Quan Thiết lộ vẻ kinh ngạc, lão thăm dò hỏi:
- Với thực lực như lão đệ thì tranh thủ một danh ngạch Tu Di sơn mở ra chắc không khó gì?
Lý Vân Tiêu nói thẳng:
- Ha ha ha, danh ngạch Tu Di sơn chỉ người Nam vực mới có tư cách tranh đoạt. Thượng Quan chưởng quầy đang thăm dò lai lịch của ta sao?
Thượng Quan Thiết rối rít nói:
- Không dám không dám!
Hỏi thăm chuyện của khách là điều tối kỵ trong Lôi Phong thương hội, nếu có khách nào bất mãn khiếu nại thì Thượng Quan Thiết sẽ thảm. Thượng Quan Thiết vội đổi đề tài, tháo vòng tay xuống ném lên cao.
Thượng Quan Thiết rót vài linh quyết vào trong, vòng tay tỏa sáng rực rỡ. Thanh Loan chiến hạm dần hiện ra, cảm giác nó rực rỡ hẳn lên. Những tiêu chí Tinh Tú tông đã bị xóa sạch.
Lý Vân Tiêu mừng rỡ nói:
- Tốt! Lôi Phong thương hội làm việc quả nhiên đáng tin.
Lý Vân Tiêu nhảy lên Thanh Loan chiến hạm, thần thức quét qua. Hàng trăm trận pháp đã được sửa xong, trên thân chiến hạm có nhiều chỗ bị hư hỏng cũng được sửa lại, hoàn toàn không nhìn ra dấu vết.
Thượng Quan Thiết cười tủm tỉm theo sau, đột nhiên lão mở miệng hỏi:
- Lão đệ, có chuyện ta muốn hỏi, trước khi giao chiến hạm cho chúng ta thì lão đệ có từng đưa cho người khác sửa không?
Lý Vân Tiêu lòng máy động, cố ý lộ vẻ mặt khó hiểu hỏi:
- A? Sao hỏi vậy?
- Ha ha ha, không giấu gì lão đệ, đây là các Thuật Luyện Sư trong thương hội nhờ ta hỏi giùm, vì bọn họ tìm ra dấu vết tu sửa. Kiểu cách sửa đó cực kỳ cao mình, những Thuật Luyện Sư đỉnh cao trong thương hội chúng ta cũng khen không dứt miệng, nên nhờ ta hỏi giùm. Điều này không làm trái quy định của thương hội, lão đệ có thể chọn trả lời hoặc không.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.