Đinh Linh Nhi ở trong đám người, biểu tình cực kỳ trầm trọng. Đinh Linh Nhi căng thẳng hơn bất cứ ai, nàng lo cho an toàn của Lý Vân Tiêu, lòng vô cùng thấp thỏm.
Bách Lý Công Cẩn nhíu mày, mắt lóe tia hoảng sợ la lên:
- Đna này... Thật sự có độc!
Yên lặng, tĩnh lặng như chết.
Ồn ào!
Xung quanh Chu gia nổ tung, tất cả ngạc nhiên trợn mắt há hốc mồm. Phủ Chu gia thật sự muốn dùng đan độc dược hại thiếu niên này?
- Oa, thật không vậy? Ta ngạc nhiên đến rớt cằm. Thật sự có độc?
- Không thể nào! Có phải tiểu tử này giở trò quỷ bỏ độc vào không?
- Mấy ngàn người đứng xem, có vô số cường giả, một Vũ Quân bình thường có thể giấu diếm mọi ánh mắt bỏ độc sao?
- Nhưng... Nhưng thế này quá khoa trương, Chu gia tồi tệ đén mức này sao?
- Ài, lão đệ, hai chúng ta thật ngây thơ.
- Ài, tam quan bị hủy rồi, hoàn toàn vỡ nát.
Chu Dương Tiêu cảm thấy da đầu tê dai, đầu óc choáng váng.
Chu Dương Tiêu gằn từng chữ:
- Bách Lý đại sư thật sự điều tra rõ sao?
Giọng Chu Dương Tiêu run run. Mọi người không ai nhìn thấy Lý Vân Tiêu động tay chân gì, nếu thật sự trong đan dược có độc, Chu Dương Tiêu nhảy vào Hoàng Hà cũng không rửa sạch được. Còn một khả năng khác là Bách Lý Công Cẩn giở trò, nhưng thân phận của đối phương.
Quả nhiên sắc mặt Bách Lý Công Cẩn khó chịu, nhưng lão thông cảm cho tâm tình của Chu Dương Tiêu.
Bách Lý Công Cẩn lạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/805519/chuong-376.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.