Lý Vân Tiêu dừng bước liếc sang Vu Dung, hừ lạnh một tiếng:
– Vũ Tông bát tinh ở trong mắt ta chẳng là cái đinh gì! Nếu không phải nể mặt Đinh Linh Nhi, bằng vào khuôn mặt già nhà ngươi đừng mơ mời ta. Đinh Linh Nhi thông minh cả đời vì sao hồ đồ khiến đồ ngu đến mời ta?
Lý Vân Tiêu bất đắc dĩ lắc đầu, thả ra Thanh Lang chiến xa bay hướng Thiên Nguyên thương hội.
Vu Dung bị mắng thì rất tức, một Vũ Quân nhất tinh dám vuốt mặt không nể mũi trách mắng lão. Nếu không vì hiện tại Thiên Nguyên thương hội gặp khó khăn, dù có liều mạng Vu Dung cũng sẽ ra tay đánh Lý Vân Tiêu. Vu Dung sắc mặt âm trầm đi theo sau lưng Lý Vân Tiêu, đôi mắt tóe lửa.
Rất nhanh đến phạm vi Thượng Dương thành. Chuyện Huỳnh Dương gia đã có kết quả, các đại thế lực thở phào rút về một đám thám tử. Khi Lý Vân Tiêu vào thành ít ra không có thần thức lợi hại quét qua.
Thiên Nguyên thương hội bởi vì thế cục nên mối làm ăn dần chuyển dời đến biên giới Nam vực. Tuy ở chỗ khác Thiên Nguyên thương hội cũng có mối làm ăn nhưng dần không chống đỡ nổi, bị thương hội khác đè đầu đánh, liên tục thua.
Lý Vân Tiêu đến trước cửa, ngoái đầu nhìn Vu Dung lẳng lặng đi theo sau lưng mình.
Lý Vân Tiêu mở miệng hỏi:
– Ngươi không phục phải không?
Vu Dung lộ vẻ mặt tức giận, oán hận nói:
– Ngươi muốn gì? Ta đã nhỏ nhẹ cúi đầu ngươi còn muốn sao? Giết người chẳng qua đầu rơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-chi-ton/805501/chuong-358.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.