13 
Kể từ ngày hôm đó, khắp thành Trường An ai ai cũng biết, Thanh phi nương nương dung mạo tuyệt mỹ, kỳ nghệ vô song, phong độ tuyệt vời, ngay cả mèo chó đi ngang qua bên cạnh nàng cũng tăng thêm vài phần tiên khí. 
Khó trách Hoàng thượng vốn lạnh nhạt với nữ nhân lại độc sủng Thanh phi nương nương. 
Nghe đồn sau khi Thanh phi nương nương hòa cờ với Sơn Điền Tín, lại càng được sủng ái hơn một phần, là người được Hoàng thượng nâng niu trong lòng. 
Khắp thành Trường An, bỗng chốc lưu hành áo bào trắng rộng, các cô nương đều hạ giọng bình thản như nước, lại còn thi nhau dùng phấn hồng điểm một nốt ruồi son dưới mắt. 
Mọi thứ đều diễn ra suôn sẻ theo kế hoạch của ta. 
Nhưng gần đây có một chuyện rất kỳ lạ. 
Bùi Thành Hành gần đây đêm nào cũng ở lại Cần Chính điện, đèn trong điện sáng suốt đêm, cho đến tận sáng. 
Hơn nữa, bình thường hắn ta ngày nào cũng tìm ta đánh cờ, giờ đã lâu không đến. 
Quá bất thường. 
Ta ngồi trước bàn cờ, khổ sở suy nghĩ. 
Chẳng lẽ hắn ta đã phát hiện ra chim bồ câu liên lạc giữa ta và Chu Phó tướng? 
Hay là, hắn ta đã phát hiện ra thân thế của ta? 
Thị nữ thân cận của ta, Tiểu Hà, là người của Chu Phó tướng. 
Tiểu Hà bước đến bên cạnh ta, như thường lệ thay đổi hoa lê bên cạnh bàn cờ. 
Trong hương thơm dịu nhẹ của hoa lê, ta lạnh lùng đặt một quân cờ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-bao-thu-chon-cung-dinh/3675360/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.