Ta im lặng đứng yên tại chỗ, không quỳ xuống tạ ơn. 
Tiểu Hà lo lắng đến mức muốn dậm chân, liên tục nháy mắt ra hiệu cho ta. 
Nhưng Bùi Thành Hành dường như không để ý, hắn ta cầm chiếc trâm ngọc bích từ mâm bạc, cài lên tóc ta, lùi lại hai bước, giơ mâm bạc lên làm gương soi cho ta, đáy mắt lộ vẻ mong đợi hồi hộp. 
"Nàng có thích không?" 
Ta ngẩng đầu nhìn vào mâm bạc. 
Toàn bộ chiếc trâm ngọc bích gần như trong suốt, nhưng bên trong có một dòng băng chủng xuyên suốt thân trâm, hội tụ ở đầu trâm, đọng lại thành sắc xanh biếc, được chạm khắc thành một đóa hoa lê tinh xảo đang nở rộ. 
Đây là ngọc bích thủy tinh chủng được tiến cống, sắc xanh lưu chuyển, phẩm chất hiếm có, vô cùng quý giá. 
Trên ngón tay Bùi Thành Hành có nhiều vết xước nhỏ, nhìn hình dáng, hẳn là do bị thương lúc chạm khắc. 
Thì ra ánh đèn suốt đêm trong Cần Chính điện là vì một đóa hoa lê trên chiếc trâm ngọc bích này. 
Ta gật đầu. 
"Thích." 
Khóe môi Bùi Thành Hành nở một nụ cười. 
Tựa như thời gian chợt quay ngược lại. 
Ngày xưa cũng có một người, từng tặng ta hoa lê. 
Nhưng người đó đã c.h.ế.t dưới tay Bùi Thành Hành. 
Ánh nắng mùa hè ấm áp, nhưng ta lại cảm thấy lạnh lẽo. 
Ta quỳ xuống hành lễ, bổ sung: "Tạ ơn Bệ hạ." 
14 
Chuyện Hoàng thượng thức trắng đêm để khắc trâm cài tóc cho Thanh phi nương nương nhanh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-bao-thu-chon-cung-dinh/3675361/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.