Mọi người quay đầu lại, chỉ thấy trên tường thành xuất hiện một thân ảnh áo trắng tung bay.
Là một mỹ nhân tuyệt sắc, cho dù đang trong cảnh chiến loạn, người ấy vẫn đẹp đến nao lòng khiến tim người ta lay động.
Y thu chiếc cung bạc, cúi đầu chỉnh lại tay áo hơi xộc xệch, mái tóc dài tung bay theo gió, dáng vẻ mảnh mai mà ung dung, hoàn toàn không hợp với khung cảnh cát bụi cuồn cuộn nơi sa trường.
Một mũi tên bay tới, y rõ ràng mắt vẫn mang theo ý cười, nhưng lại như có mắt thần, nhẹ nghiêng người tránh được mũi tên rồi lập tức giương cung, kéo dây, động tác mượt mà tựa nước chảy mây trôi.
Mũi tên bạc vút ra khỏi cung, bắn thẳng từ trên tường thành xuống, nhanh đến không tưởng, nhắm trúng mắt phải kẻ vừa bắn tên khi nãy.
"A a a a a ————!"
Tiếng kêu thảm thiết vang lên chói tai, rồi nhanh chóng bị tiếng binh khí át đi.
.
Người đó là ai?
Sao lại xuất hiện ở đây?
Thẩm Ngật đang vung đao chém địch, ngoảnh đầu nhìn về phía Quý Cảnh Chi, thấy vẻ mặt hắn như sắp nứt toác, trong mắt là sự hoảng loạn chưa từng có, hét lớn một tiếng: "Chiết Chi, quay lại mau!"
.
Nhưng Thẩm Chiết Chi không hề lộ biểu cảm gì.
Y thu cung, giơ tay, ra hiệu cho một bóng đen xuất hiện bên cạnh.
Lúc này mọi người mới nhận ra bên cạnh y còn có người.
Dù các binh sĩ không biết hắn là ai, nhưng đều nhận ra người đi bên cạnh y – đó chính là tâm phúc của Quý Cảnh Chi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vai-ac-quoc-su-xinh-dep-nhu-hoa/5000888/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.