Tô Minh có lông mày cong cong như lá liễu, đôi mắt hai mí to, con ngươi đen sâu thẳm, bên dưới khóe mắt có một nốt ruồi nhỏ. Cánh mũi khéo léo cao thẳng, môi hồng răng trắng. Mà da de có thể là do di truyền của mẹ rất trắng hồng và mịn màng. Trong cuộc đời của cậu từ khi hiểu chuyện đến giờ vẫn luôn cố gắng làm cho mình trải qua sinh hoạt như một “Thẳng nam”, mà trong lòng cậu cũng tự hiểu mình trước sau cũng không thẳng được. Tô Minh không phủ nhận cậu rất thích dạng người thân thể cường tráng, bắp thịt đường nét rõ ràng, đầu đinh, mày rậm, sóng mũi cao. Cậu thấy bộ dáng của người kia nằm ở trên giường ngủ say rất giống như trong mộng tưởng của cậu toàn bộ đặc thù đều ăn khớp.
Lúc Tô Minh thuê phòng tấm áp phích đã ở chỗ đó nhưng rồi rất lâu sau cậu mới phát hiện, phía sau tấm áp phích quảng cáo có một cái lỗ lớn trên tường có thể trực tiếp nhòm ngó qua căn phòng cách vách. Mà bên đó có một thanh niên có côn thịt so với đàn ông trưởng thành to hơn cả nắm tay. Tô Minh càng ngày càng cảm thấy khát khao ham muốn vì bị những âm thanh ân ái bên kia vách dày vò. Bởi vì thân thể kỳ quái không dám ở trước người khác bại lộ, cho nên sau khi tốt nghiệp đại học cũng không trải qua yêu đương chỉ dùng phương thức tự an ủi dương vật mà phát tiết. Mà thời gian trong lúc rình coi này mang đến dục vọng ham muốn trong thân thể càng lúc càng lớn.
Chính vì thế, cậu đã có một quyết định liều lĩnh là đi tìm người bên vách kia để… nói chuyện yêu đương. Và chuyện tình của hai nam nhân cách vách bắt đầu từ đó…
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.