Giang Xuyên chuyển làm nghề huấn luyện viên môn đua xe thể thao, cũng đã rất lâu không cùng Trần Nam và đám bạn đến bãi đậu xe dưới đất so tài, chỉ thỉnh thoảng sẽ qua nhìn một chút. Như sau này vì Tô Minh mang thai đến hậu sản nên thời gian nửa năm cũng không quay lại.
Trần Nam chủ yếu tâm tư cũng không ở nơi này, anh ta không biết từ lúc nào mà bỏ bộ dạng cà lơ phất phơ tuy rằng người thoạt nhìn vẫn không đứng đắn nhưng cảm giác cũng không giống như trước. Anh ta có tới nhà một lần thăm Tô Minh và con của hai người. Giang Xuyên nhìn ra tthay đổi của anh ta nhưng không hỏi nhiều. Hai người ở trên ban công vào đêm khuya nói chuyện tâm sự uống hết tám bình rượu.
Trần Nam nói: “Nghe tin tức này tôi rất kinh ngạc đến thăm mới biết rõ sự thật, đứa nhỏ này tên gì đây.”
Giang Xuyên liếc mắt nhìn anh ta nói: “Giang chỉ Minh.”
Trần Nam quơ quơ bình rượu, gật gật đầu: “Rất tốt.” Tiếp lại cười nói: “Tôi sợ không có phúc như cậu, nhà chúng tôi cậu ấy không thể sinh.”
Giang Xuyên cúi xuống không lên tiếng, Trần Nam nâng ly uống một hơi cạn sạch, lẩm bẩm nói: “Nhưng mà tôi cũng không hối hận, tiếc nuối và vân vân.”
“Cậu trên người …vết thương, không có chuyện gì?” Giang Xuyên nhìn gò má của anh ta, ban công không bật đèn, dựa vào từ ánh đèn trong phòng khách ánh sáng mờ nhạt cũng không thấy rõ biểu tình của Trần Nam.
chỉ nghe anh ta thấp giọng nói: “Gia đình của cậu ấy…
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vach-tuong-co-mat-cach-tuong-huu-nhan/1216575/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.