Sáng hôm sau, cô thức dậy, đã nhận được một tin nhắn rất dài.
“... Dương Tú Uyên, tôi là vợ Vũ Đạt..."
Đọc được tin nhắn cô chột dạ.
“ Tối qua chỉ là khởi đầu của cô thôi, cô thừa biết một người quê như cô sống ở cái Thành phố này cũng chẳng giàu hơn ai đâu ngày hôm qua có vài tên cảnh cáo cô chính là tôi ra tay đó. Cô lấy quyền gì mà vẫn còn liên lạc với chồng tôi từ bây giờ tôi không muốn cô liên quan bất cứ gì về anh Đạt nữa, nếu cô tái phạm tôi sẽ cho thiên hạ thấy cô là một người ngoại tình trước khi anh Đạt ly hôn với cô đấy xem cô còn mặt mũi nào nhìn mặt gia đình cô nữa không, nhớ đấy."
Thì ra chính Đường Bích Vân là người thuê người để hành hung cô đêm qua. Đang trong suy nghĩ bỗng điện thoại lại reo nhìn thấy là số của Tiêu Vũ Đạt cô quyết định nói cho rõ ràng cô chẳng muốn phiền phức thêm nữa.
- Anh gọi em có chuyện gì không?
- Tú Uyên, anh chỉ muốn hỏi thăm em thôi.
- Vũ Đạt, anh đừng liên lạc với em nữa, anh càng làm thế thì em càng chán ghét anh thêm thôi giữ cho nhau sự tôn trọng nhất định đi.
- Anh...
- Tất cả những việc này là do anh gây ra, bây giờ anh cũng có con trai mình rồi, chúng ta không còn liên quan đến nhau nữa.
Bỗng Tiêu Vũ Đạt im lặng rồi nói:
- Bích Vân sinh con trai, nhưng con trai...không giống anh.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/va-vao-luoi-tinh-cuc-truong-bach-khong-loi-thoat/2722087/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.