Bạch Vĩnh Kỳ chuẩn bị visa các thứ chỉ cần cô đi không cần chuẩn bị gì hết, Vĩnh Kỳ gọi hỏi cô :
- Em có cần gì khi đi không?
Cô trả lời :.
- Tôi không cần gì cả, vì chuyến đi này chủ yếu vì công việc, anh cần tôi giúp vì chuyên môn tôi tốt, anh chỉ cần giúp tôi mang vài cuốn sách về thị trường bên đó là tôi thấy đủ rồi.
- Chúng ta có thể sẽ đi nghỉ dưỡng, cô suy nghĩ kĩ lại.
- Không, nếu anh cần nghỉ ngơi tôi sẽ nằm ở nhà đọc sách, cảm ơn.
Miệng nói thế thôi nhưng khi cúp máy, cô lưu số Vĩnh Kỳ vào điện thoại rồi mỉm cười. Cô chuẩn bị quần áo các thứ cho chuyến đi này, thật cô cũng rất hào hứng đi được đi xa như thế ngày xưa khi còn ở bên Tiêu Vũ Đạt anh ta không bao giờ cùng cô đi chơi xa điều lấy lý do bận công việc còn mắng cô rằng:
" Bộ muốn trốn tránh trách nhiệm lo cho gia đình hay sau, tôi không rảnh, tôi rất bận "
Hay hoặc là câu
" Tôi không dư tiền để cho cô phung phí đâu nhé " cuộc sống cô khi ở với Tiêu Vũ Đạt Là như thế.
2 ngày sau:
- Tú Uyên, tôi đến rồi.
- Tôi xuống ngay.
Bạch Vĩnh Kỳ đến đón cô ra sân bay, lần này cô ở riêng rồi, lúc ngồi trên xe được tài xế chở đến sân bay.
- Chỉ có 2 chúng ta thôi à?
- Chứ cô muốn có ai nữa?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/va-vao-luoi-tinh-cuc-truong-bach-khong-loi-thoat/2722076/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.