Tan ca cô đi siêu thị mua đồ ăn về nấu cơm, vẫn chưa biết Vĩnh Kỳ thích món gì, nhưng cô tin vào tay nghề của mình.
Cô về nhà tắm sạch sẽ, mặc chiếc váy 2 dây quyến rũ, bắt đầu đeo tạp dề vào bếp, cô cảm giác như mình là vợ Vĩnh Kỳ thật sự vậy.
- Tú Uyên, anh về rồi.
Cô nhìn đồng hồ mới có 7h tối.
- Vĩnh Kỳ...
Cô chạy ra ôm anh không biết tại sao lại cứ muốn quấn nhau đến vậy.
- Em nấu món gì à.
- Em nấu món anh thích nè.
- Lại xạo, em làm gì biết anh thích gì, mới có ngủ với nhau 1 tuần thôi.
- À em quên, nhanh nhỉ, em đoán anh thích nè. Vĩnh Kỳ đi lại nhìn cô nấu ăn, cô đang cắt cà chua bỗng.
- Á...
- Uyên Uyên, đưa tay cho anh.
- Không sao, em rửa tay là sạch.
Sạch thế nào, đứng im đó, anh sẽ lấy băng cá nhân. Em làm gì làm nhìn trước nhìn sau cẩn thận giùm, anh xin em, nếu mà bị một lần nào nữa, thì đừng nấu nữa, anh sẽ quăng luôn cái bếp.
Cô cảm động, nhìn người đàn ông tự nhiên ở đâu hạ cánh xuống cuộc đời mình một cách bất ngờ, anh hốt hoảng khi thấy cô đau, anh vui khi thấy cô cười.
Cô nói giọng nũng nịu:
- Vĩnh Kỳ, sao lúc em đủ 18 tuổi, anh không cưới em hả?
- Anh biết em ở đâu à, biết anh sẽ đến bắt em về làm vợ anh ngay và luôn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/va-vao-luoi-tinh-cuc-truong-bach-khong-loi-thoat/2722069/chuong-26.html