Lúc khi Bạch Vĩnh Kỳ vừa từ Hàn Quốc về đến Thượng Hải , Bạch Vĩnh Kỳ nhanh chóng đến chung cư, xem tất cả mọi ngõ ngách trong căn nhà, nhìn từ chậu hoa hồng nhỏ của Tú Uyên trồng, Vĩnh Kỳ ngồi xuống nhìn kĩ vết máu đã khô, anh đau lòng nói:
- Đây không phải là ngẫu nhiên, tôi đang nghĩ có tình huống xấu xảy ra, tôi sẽ gặp bảo vệ chung cư này!
Bạch Vĩnh Kỳ nhanh chóng xuống bảo vệ, vì có mối quan hệ khá lớn, nên khi bảo vệ chung cư được anh nhờ để xem toàn bộ camera ghi lại vào lúc 5 ngày trước là điều quá dễ dàng.
- Dạ cục trưởng, đây là toàn bộ hình ảnh, video 5 ngày trước, anh muốn coi thời gian vào mốc mấy giờ?
- Cho tôi xem vào lúc 11h30 buổi trưa.
Camera hiện lên toàn bộ từng ngóc ngách kín cả màn hình, chân mày Bạch Vĩnh Kỳ chau lại, đôi mắt hướng về phía ghi hình của thang máy.
- Phóng to cho tôi camera số 15, camera có người đàn ông đội mũ màu trắng.
- Dạ cục trưởng.
Quả thật Bạch Vĩnh Kỳ vô cùng nhạy bén, khi thang máy dừng đến tầng nhà của Tú Uyên,
Bạch Vĩnh Kỳ như đứng tim lại, gương mặt hụt hẫng.
- Là mày sao? (Lúc này Bạch Vĩnh Kỳ chưa chắc chắn là ai)
Anh thấy cảnh Tú Uyên mở cửa ra thì tên này đóng cửa cái rầm, lúc ấy Bạch Vĩnh Kỳ đứng lại gần màn hình camera.
- Mở loa to lên hết cỡ, tôi muốn nghe âm thanh từ camera số
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/va-vao-luoi-tinh-cuc-truong-bach-khong-loi-thoat/2722020/chuong-46.html