Một tuần sau đó, mẹ chồng cô cũng lành vết thương dần đi. Bà thường xuyên qua nhà cô và anh trông Tú Di và chăm sóc cháu nội không rời.
Cô nhìn anh cười hạnh phúc, lúc ấy cô chỉ ước rằng cuộc sống của mình mãi mãi là như vậy. Tối hôm sau đi làm về, cô nghe thông báo sét đánh từ Bạch Vĩnh Kỳ.
- Đợt này anh đi Đảo Hải Nam công tác 5 ngày, cả hải quan đi tầm 10 người, sẵn có tiệc khai trương kho hàng lớn ở đó.
- Bạch Vĩnh Kỳ, anh lại đi sát gái nữa à?
- Tú Uyên, nếu mà đi công tác bỏ cái đó lại được cho em giữ, anh cũng bỏ lại nữa, anh khổ tâm lắm.
- Hay em đi với anh?
- Em đừng đùa anh, đừng làm anh mừng vì làm vậy? tới vòng gửi xe anh cho rớt vé rồi. Có ai bằng em đâu mà anh phải làm vậy? anh nói anh chán những thứ phù phiếm bên ngoài rồi em à.
- Anh hứa nha.
- Trẻ trâu mới hứa thôi em, anh già rồi mà hứa gì được nữa?
Tối hôm ấy cô và anh định ân ái bên nhau trước khi xa nhau 5 ngày, nhưng Tú Di con bé lại sốt đột xuất làm mọi kế hoạch tan vỡ. Sáng hôm sau Vĩnh Kỳ phải bay vào lúc 5h30 sáng để kịp 8h dư lễ khai trương ở Đảo Hải Nam.
2 ngày trôi qua, cô bắt đầu cảm thấy trống vắng, nhớ anh vô cùng. Tôi hôm đó mẹ chồng cô lại nói:
- Tiểu Uyên, hôm qua giờ con có linh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/va-vao-luoi-tinh-cuc-truong-bach-khong-loi-thoat/2721976/chuong-76.html