Tôi cầm điện thoại, nhìn ảnh đại diện WeChat của Phó Hàn Châu, những cuộc cãi vã mấy ngày nay, khiến quan hệ của tôi và Phó Hàn Châu trở nên đặc biệt căng thẳng.
Tôi nhìn chằm chằm hồi lâu, vốn định xin lỗi, nhưng cuối cùng vẫn không đủ can đảm, sau đó liền ngủ thiếp đi.
Phó Hàn Châu bận việc đến tận khuya, anh đứng trước cửa, muốn gõ cửa vào, nhưng nhìn đồng hồ, thấy đã muộn.
Liền thôi, về phòng mình.
...
Hôm sau, khi tôi dậy, Phó Yến và Bạch Vi Nhi đều ở nhà, nhưng Phó Hàn Châu đã ra ngoài từ sớm.
Tôi vẫn đi làm như thường lệ.
Đơn vị sắp xếp cho tôi đi công tác, đến học tập vài ngày.
Tôi đồng ý.
Phó Yến và Bạch Vi Nhi tan làm thì tự về.
Buổi tối, tôi, Tiểu Bảo và Tần Dực ăn cơm ở nhà.
Tần Dực nhìn tôi, nói: "Em và anh trai em làm lành chưa?"
"..." Tôi bị anh ấy hỏi mà nghẹn lời, không nói gì.
Tần Dực nói: "Có cần anh lại đi nói giúp em không."
"Nói gì?"
"Giúp em xin lỗi."
"Hôm nay anh trai em đi đâu vậy?"
"Cái đó thì không biết." Tần Dực nói: "Anh ấy không đến công ty tổng."
"Ngày mai em phải đi công tác."
"Em? Đi công tác?" Tần Dực nói: "Không phải em bị ốm sao? Sao không nghỉ ngơi cho khỏe, bảo em đi công tác là em đi à!"
"Có chút việc cần phải qua đó xử lý." Tôi nói: "Nếu tối nay anh ấy không về, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/va-mat-thanh-mai-truc-ma-tim-luon-duoc-ca-nguoi-thuong-that-long/3706715/chuong-219.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.