Sáng nay khi Bella thức dậy thì cô ngơ ngác thật lâu, cô quả thật không nhớ rỏ mình đã làm gì tối qua. Vò vò cái đầu nhỏ nhắn của mình, Bella chợt nhớ ra mình đã quên một việc vô cùng quan trọng. Cô chụp ngay cái phone ở bên cạnh giường, cô bấm thật nhanh. Hơi thở phì phò, gương mặt còn chưa tỉnh táo hẳn. 
-Hello, giọng Sony vang lên bên kia đường dây. 
-Chú, chú........Bi.....Bi đây. 
-Morning, giọng Sony nghe vui vui. 
-Chú......chú đừng giận Bi nha, giọng cô hổn hển. 
-Hả? 
-Uh.....Bi biết chú giận Bi có phải không? Tối qua.....Bi....quên gọi cho chú, Bella giải thích. 
-Cái gì? Sony ngẩn người. 
-Uh.....là....Bi quên mất....chú đừng giận nha. 
-Bi...... 
-Được được, người ta biết lỗi rồi mà. Bi....đừng la Bi nửa. 
-Có biết giờ này chú muốn làm gì không? Sony nghiến răng hỏi. 
-Uh....gì chú? 
-Muốn bay ngay về để đánh cho Bi một trận. 
-Hả? Bella giật mình. 
-Tối qua Bi đã gọi phone cho chú mà cũng không nhớ sao? Sony gầm gừ. 
-Uh.....thiệt hả chú? 
-Có biết là chú đã lo tới cở nào không? Giọng nói của Sony vang lên hơi cao. 
-Bi ……gọi phone cho chú tối qua rồi, vậy sao....chú còn giận Bi hả? Bella ngớ ra. 
-Trời đất ơi.....con bé này......Giọng Sony lại trầm xuống như cố nhịn. 
-Uh…….vẫn còn giận Bi hả chú? Sao kỳ vậy? 
-Bi có biết là mình đã làm gì tối qua không? Chú có nói qua là đồng ý cho Bi uống cái thứ rượu trái cây quỉ quái gì đó không? Cái gì mà con bé ngu tới 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/va-anh-muon-noi-yeu-em/2313407/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.