Sau khi cúp phone với Sony thì nụ cười vẫn còn đọng lại trên khuôn mặt của Bella. Cô đi nhanh vào phòng tắm rồi làm đánh răng thật nhanh. Chợt nhớ ra câu chuyện của Nguyên Khang, nụ cười chợt dừng lại. Ánh mắt còn tự hỏi với chính bản thân mình rằng mình thích Nguyên Khang bao nhiêu. Bella ngẫn người khi khám phá ra cô không buồn nhiều như ngày hôm qua.
Xách cái giỏ xuống dưới lầu, Bella gặp ngay dì Thu. Cô cúi đầu chào rồi chợt khựng lại. Bella hỏi:“dì ơi, uh......tối qua......con....dì có gặp con không?”
-Không có con, sao vậy?
-Uh.....con còn tưởng....con cũng không biết con về phòng bằng cách nào nửa. Bella cười hì hì.
-Hả? Ý của con là......dì Thu trợn to mắt nhìn Bella.
-Ý của con là.....con quên mất tiu con đã làm gì. Uh.....tối qua......chú Ken......
-Chú Ken đi với chú Rich, sao vậy con?
-Dạ không có gì, con là sợ.....ổng. Bella thè lưỡi nhìn dì Thu.
-Thiệt tình, thôi mau lại đây dì thay băng cái chân cho.
-Dạ khỏi đi dì, con thấy cũng còn tốt lắm. Vết thương đã lành da lại rồi dì, lúc nảy con có mỡ ra xem thử. Hôm nay chắc là con về trể dử lắm nha dì.
-Không ăn gì sao con? Nè nè....đi đâu vậy? Dì Thu gọi với theo.
-Dạ không, hôm nay con bận lắm.
-Nhưng mà cậu hai có dặn là.....
-Bella dừng hẳn lại, cô mỡ to mắt rồi hỏi:“ổng nói gì hả dì?”
-Cậu Ken nói nhắc con ăn sáng rồi mới uống thuốc. Đây là bọc thuốc của con, nhớ ăn rồi uống nó cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/va-anh-muon-noi-yeu-em/2313405/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.