Don dắt Bella tới một tiệm vải ở trên một con đường tấp nập, con đường này cô biết mình chưa bao giờ đi qua. Đã nhìn thấy nhiều lần mỗi khi đi về nhà trước đây nhưng cô chưa từng ghé lại con đường này. Căn nhà cũ của chú Sony cũng gần nơi này lắm.
Ánh mắt cô kích động khi nhìn thấy tiệm vải này, cô quay sang rồi hỏi nhỏ:“nơi này cũng là của anh hả?”
-Sao lại hỏi như vậy?
-Thì anh trả lời đi.
-Em nghĩ sao?
-Bi...không biết mới hỏi anh, là...Bi đang hỏi anh mà.
-Có ảnh hưởng tới chọn lựa của em sao?
-Sẻ không.
-Vậy thì mình đi lựa vải đi, bên này đây nè cô hai. Don kéo cánh tay cô đi về bên trái.
Ánh mắt toả sáng trong suốt 90 phút đồng hồ, Bella kích động đi từ dãy này sang dãy khác. Trời à, nơi này thật sự có thể tìm được loại vải tốt. Bella xà xuống một kệ vải khá đặc biệt, thứ vải bên trong được sắp xếp thành từng khúc nhỏ và được đặt trong một tủ kính. Cô mở cánh cửa tủ kính ra và hoa mắt khi nhìn thấy những xấp vải được đặt ở trong đó.
Bella dụi dụi mắt khi nhìn thấy khúc vải rất vừa ý mình, ánh mắt cô tràn đầy kinh ngạc khi cuối cùng đã tìm thấy thứ vải mềm và mịn. Ánh mắt lại nheo nheo liên tục khi nhìn thấy bảng giá được treo ở trên khúc vải, cô đưa tay dụi mắt lên tục rồi nhìn sửng khúc vải.
Don đang đứng khá xa để nói chuyện phone với ai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/va-anh-muon-noi-yeu-em/2313403/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.