Thẩm Hạo ngẩn đầu, đây là không phải là lần đầu cha Triệu phủ nhận lời nói của anh. Nhưng đây là lời nói khiến anh cảm động nhất. Bọn họ đối với anh thật tốt dù chẳng có quan hệ máu mủ gì, không giống như người mẹ ruột đã sinh ra anh. Anh cười nhạt chế giễu
Nhưng cuộc đời lại chẳng mấy suông sẻ, bác sĩ tuyên bố một câu khiến ai nấy đều mang một màu tâm trạng :”Bệnh nhân không sao nhưng đứa bé do va chạm quá mạnh không thể giữ được. Xin chia buồn cùng gia đình”
“Cái gì? Đây không phải sự thật, các người chắc chắn có thể cứu đứa bé. Các người đang nói dối đúng không, đúng đúng hôm nay là cá tháng tư. Các người nói dối để trêu chọc chúng tôi đúng không?”
Anh cười cười, hai mắt đỏ hoe nhìn người được đẩy ra từ cánh cửa. Thẩm Hạo chạy đến bên cạnh nắm lấy tay cô, nước mắt cũng rơi xuống, anh khóc không thành tiếng. Con anh còn chưa cảm nhận được đã không từ mà biệt
Cha mẹ Triệu lẫn bác sĩ đều nhìn anh bằng ánh mắt đau lòng
Mẹ Triệu thở dài :”Sao con gái em lại có số phận như vậy chứ? Có người mẹ nào chịu được nỗi đau mất con chứ”. Bà ôm ngực đau lòng nói, bà cũng từng mất con, nỗi đau đó bà chưa từng quên được, sao con gái của bà lại phải chịu cảm giác đó. Rốt cuộc nó làm gì sai?
Trong phòng bệnh, chỉ một mình Triệu Cửu Uyên nằm trên giường, Thẩm Hạo thực sự không dám bước vào nhìn mặt cô. Anh không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uyen-uong/2723559/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.