Thẩm Hạo thấy vậy liền che cô ra sau lưng mình :”Bà im đi, tất cả những gì bà làm còn muốn đổ lỗi lên người khác. Bà Trần ở đây không hoan nghênh bà, cút đi khuất mắt chúng tôi”
“Con trai, sao con có thể nói với mẹ như vậy chứ?”: Bà Trần nắm tay anh khóc lóc lên tiếng. Anh lại lạnh lùng mà hất tay ra, giọng nói trầm đến đáng sợ :”Bà Trần, từ lúc bà rời khỏi Thẩm gia thì chúng ta đã không còn quan hệ rồi”
“Bây giờ chẳng phải bà có con trai, sống hạnh phúc ở Trần gia sao? Đến đây làm gì, không muốn chúng tôi được hạnh phúc sao?”
“Mẹ không có, mẹ chỉ muốn bên cạnh các con”
“Hừ, bên cạnh, hay muốn chia tài sản, muốn để con bà có thể có công việc tốt? Bà đừng nghĩ lén gặp Dĩ Huyên, xin con bé nâng đỡ con gái bà thì tôi không biết. Bà Trần sao bà ích kỷ như vậy chứ?”
Lời nói của Thẩm Hạo khiến người khác bất ngờ đến ngớ người
Dĩ Huyên nhìn anh trai gương mặt liền xụ xuống, bước chân đứng cũng không vững vàng nữa, may mắn là Lý Phong đến kịp đỡ lấy cô :”Dĩ Huyên, không sao. Anh ở đây”
“Lý Phong”: Cô ngẩn đầu đầy mệt mỏi :”Em không muốn ở đây nữa”
“Anh đưa em đi”: Lý Phong vừa nói vừa bế cô lên bước chân vững trải đi ra khỏi đó. Thẩm Hạo mím môi nhìn hai người họ rời đi không nói lời nào, Triệu Cửu Uyên biết rõ người phụ nữ trước mặt mình không phải dạng tốt lành gì, còn phá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uyen-uong/2723560/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.