Cuối cùng chỉ còn Kỳ Phóng và Đoan Mộc Hoàng tỷ thí cao thấp. Hai người bước lên võ đài bắt tay nhau, Đoan Mộc Hoàng vẫn như cũ, tỏ ra thâm ý tươi cười, hướng Kỳ Phóng nói: “Kỳ huynh, một ngày không gặp, chúng ta cũng thật là có duyên, ở nơi này cũng có thể gặp nhau.”
Kỳ Phóng luôn cảm thấy nụ cười của người đó đối với mình có chút không tự nhiên, không muốn nghĩ nhiều, thản nhiên nói: “Không cần nhiều lời, chúng ta bắt đầu đi.”
Đoan Mộc Hoàng ngẩng đầu lên nhìn nơi Đào tiểu thư ngồi, cười nói: “Không thể tưởng tượng được. Kỳ huynh lại nóng vội muốn thú thiếu nữ xinh đẹp, nếu muốn vậy thì phải qua cửa ải của ta trước.” Tiếng nói dứt liền động thủ.
Hai người đánh một trận đúng là long trời lở đất. Kỳ Phóng giống như một tòa nhà đánh hoài không ngã, một dãy núi cao ngất nguy nga, khó khăn đánh bại. Đoan Mộc Hoàng khi thì uốn lượn khi thì mãnh liệt như nước chảy, không ai biết được ra sao.
Dưới đài mọi người kỳ thật đều không thể nhìn rõ động tác của hai người họ, tới thời điểm hai người thi triển nội lực, trận đấu liền chậm lại, mọi người bị dọa tới thân đổ đầy mồ hôi lạnh, tất cả mọi người đều cùng ý nghĩ… mấy người họ mà trúng những chiêu thức đó, chắc chắn sẽ chết rất thảm thiết!
Công lực yếu kém, một lúc sau đã bị Đoan Mộc Hoàng đánh cho ói ra máu, bởi vì chịu không nổi những chiêu thức của Đoan Mộc Hoàng mà thối lui về phía sau.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uyen-uong-thac/2255068/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.