Cơn chấn động mà Tôn Trường Uẩn mang đến tại hội thơ Cô Sơn đã thu hút sự chú ý của giới văn học và quan trường đạo Giang Nam. Nhưng bởi vì tính đặc thù của thư viện, lại vì lời đồn đại về Uông đốc chủ nên không một ai tới bái phỏng một cách công khai.
Cũng có không ít người âm thầm dò hỏi, thế nhưng những người này căn bản không thể tới gần vườn hoa dưới chân núi Tiêu Nhiên, chỉ có thể đứng từ xa mà nhìn hàng rào bên ngoài.
Lâu Phượng Nghi này, vậy mà trở thành người đầu tiên đưa thiếp tới bái phỏng.
Đương nhiên, ông có thể thuận lợi tới trước phủ đệ bái phòng, còn có thể không mất thời gian chờ đợi câu trả lời, bởi vì Uông Ấn đã đoán trước được việc ông sẽ tới đây.
Từ khi Diệp Tuy thấy tên của Lâu Phượng Nghi trên phần danh sách kia, Uông Ấn đã lệnh cho Yến Thiên Quân điều tra rõ ràng về hoàn cảnh của Lâu Phượng Nghi, cũng sai người âm thầm truyền tin.
Lần này Lâu Phượng Nghi tới bái phỏng, chẳng qua là để bày tỏ thái độ và quyết định với Uông Ấn mà thôi.
Đúng vậy, bắt đầu từ khoảnh khắc Lâu Phượng Nghi xuất hiện dưới chân núi Tiêu Nhiên thì ông đã đưa ra lựa chọn, cũng không hề nghĩ tới đường lui.
Mặc dù đã chuẩn bị tâm lý bất chấp tất cả, nhưng từ ánh mắt đầu tiên nhìn thấy Uông Ấn, trong lòng Lâu Phượng Nghi vẫn không nhịn được mà run lên một cái, lập tức cung kính nói: “Tại hạ bái kiến Uông đốc chủ.”
Lâu Phượng Nghi không biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uong-xuong-cong/593074/chuong-944.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.