Vì che giấu thân phận, đoàn người Uông Ấn không đi chiếc xe ngựa đen đặc trưng của phủ nhà họ Uông mà ngồi một chiếc xe ngựa khiêm tốn nhưng quý khí.
Bên Tây Hồ, người đông như mắc cửi, xe ngựa qua lại tấp nập, có không ít chiếc đơn giản, quý khí như xe của họ nên đọc đường đi cũng không có ai chú ý đến.
Khi đoàn người gần đến Cô Sơn thì phu xe phát hiện phía trước có rất đông người tụ tập lại, làm cản trở lối đi, có rất nhiều xe ngựa phải dừng ở đây.
Điều kỳ lạ là nhiều người tụ tập như vậy mà không có âm thanh ồn ào nào, thậm chí còn rất yên tĩnh.
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
“Lão gia, thuộc hạ đã tìm hiểu rồi, nơi này có sĩ tử của thư viện thuyết giảng, du khách vây quanh để nghe, đây cũng là hiện tượng thường gặp ở hội thơ Cô Sơn. Lão gia và phu nhân có muốn xuống xem một lát không?” Đường Ngọc bẩm báo.
Uông Ấn nói với Diệp Tuy: “Nếu vậy thì chúng ta cũng xuống xe xem một chút đi A Ninh, nhân tiện thưởng thức cảnh đẹp Tây Hồ luôn.”
Lần này họ tới đây chủ yếu là để xem xét tình hình thư viện ở đạo Giang Nam. Mặc dù đã nghe Yến Thiên Quân báo cáo rồi nhưng vẫn muốn nhìn tận mắt, nghe tận tai xem sao.
Nếu có sĩ tử thư viện diễn thuyết bên hồ thì đương nhiên không thể bỏ qua.
Sau khi hai người xuống xe ngựa, Khánh bá cũng che chở Trịnh Vân Hồi đi đến chỗ họ.
“Dượng, dì, phía trước có chuyện gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uong-xuong-cong/593060/chuong-930.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.