Chu Diễn nói: “Cố đại nhân, chính vì lần nào cũng do lão phu chủ trì nên không khỏi khiến mọi người cảm thấy nhàm chán. Viện trưởng mấy thư viện lớn đều cảm thấy để Cố đại nhân chủ trì sẽ tốt hơn.”
“Việc này...” Cố Tổ Phân chần chừ.
Những năm gần đây, hội thơ Cô Sơn chính là sự kiện lớn trong giới văn thơ ở đạo Giang Nam, trở thành người chủ trì hội thơ là mục tiêu của rất nhiều viện trưởng các thư viện ở đạo Giang Nam, vì vị trí này đại diện cho sự công nhận và vinh dự.
Nhưng đó là đối với văn nhân, sĩ tỉ, với các viện trưởng mà thôi, còn với quan viên thì...
Trước nay chưa từng có quan viên chủ trì hội thơ nên đương nhiên không có gì đáng nói.
Đột nhiên nghe được yêu cầu của Chu Diễn, Cố Tổ Phân cũng không biết nên xử lý thế nào.
Bây giờ, tầm ảnh hưởng của thư viện đạo Giang Nam càng ngày càng lớn, người được biểu dương tên tuổi trong hội thơ Cô Sơn phần lớn là học sinh của các thư viện. Nếu quan sát sứ là ông ta lại chủ trì hội thơ Cô Sơn, chẳng phải sẽ làm tăng thêm sức ảnh hưởng của học sinh các thư viện hay sao?
Nghe nói hoàng thượng đã bắt đầu không hài lòng vì tầm ảnh hưởng của các thư viện ngày càng rộng lớn. Nếu ông ta chủ trì hội thơ, chỉ sợ sẽ khiến hoàng thượng không vui.
Cố Tổ Phân đang định từ chối thì lại nghe Chu Diễn nói: “Cố đại nhân, chắc ngài cũng biết, phần lớn người có tài năng nổi trội trong hội thơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uong-xuong-cong/593059/chuong-929.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.