Giữa tháng ba, sau nửa tháng đi đường, cuối cùng thì đoàn người của Uông Ấn, Diệp Tuy cũng đến phủ Hàng Châu, đạo Giang Nam.
Phủ Hàng Châu là trung tâm của đạo Giang Nam, là nơi đặt phủ cho quan sát sứ, cũng là nơi mà văn nhân, sĩ tử muốn đến du lịch. Đương nhiên, gần tám mươi phần trăm thư viện của đạo Giang Nam cũng đều được đặt tại đây.
Cho dù là vì mở mang kiến thức hay vì hoàn thành mệnh lệnh từ hoàng thượng thì phủ Hàng Châu đều là nơi Uông Ấn phải đến.
Đề kỵ đã đến trước chuẩn bị phủ đệ cho Uông Ấn, nhưng vị trí không ở những nơi nổi tiếng như Tây Hồ, Cô Sơn mà ở dưới chân ngọn túi Tiêu Nhiên, cạnh Tương Hồ, cách Tây Hồ khoảng hai canh giờ di chuyển.
Hiện giờ, thời tiết ở đạo Giang Nam đang vào thời điểm tốt nhất.
Diệp Tuy vừa bước xuống xe ngựa đã bị cảnh đẹp trước mắt hút hồn.
Đào đỏ, liễu xanh trải rộng hết tầm mắt. Từ trong biển hoa đỏ rực và những tầng lá xanh mướt còn truyền đến tiếng chim oanh ríu rít, khiến lòng người vô thức rạo rực niềm vui.
Bên cạnh rừng cây là một hồ nước xanh biếc, trong vắt, đúng lúc có mấy chú vịt trời bay qua, làm mặt hồ lăn tăn gợn sóng.
Nơi này vừa có nét thơ mộng, vừa có sự hoang sơ dân dã, thật sự quá đẹp, quá tốt rồi!
“A Ninh có thích nơi này không?” Uống Ấn đứng cạnh nàng, cười hỏi.
Thật ra, không cần nàng trả lời mà chỉ nhìn vẻ mặt thôi cũng biết nàng thích rồi. Trong lòng Uông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uong-xuong-cong/593057/chuong-927.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.