Đúng như Diệp Tuy suy đoán, Uông Ấn đã đồng ý lời thỉnh cầu của Diệp Tự, đồng thời thông qua đề kỵ đưa câu trả lời tới cung Diên Hi.
Trong lời hồi đáp, Uông Ấn nói rằng, hoàng tử xuất hành, gian nan nguy hiểm sẽ không ít, mong nương nương có chuẩn bị; về phần lý do đi theo, Uông Ấn bảo đề kỵ chỉ nói hai từ: đạo Giang Nam, Vân nhi.
Diệp Tự nghe câu trả lời như thế, thầm thở dài một hơi, ánh mắt dần trở nên kiên định.
Đạo Giang Nam, Vân nhi... Không sai, đây cũng chính là lý do Vân nhi theo Uông Ấn tới đạo Giang Nam du lịch!
Trước khi câu trả lời của Uông Ấn được đưa tới, nàng đã nhiều lần suy nghĩ, lý do nàng nghĩ ra cũng chính là như vậy.
Vừa để Vân nhi thuận lợi theo Uông Ấn tới đạo Giang Nam du lịch, vừa không khiến hoàng thượng kiêng kỵ bất mãn, cũng chỉ có lý do này.
Nàng hít sâu một hơi, dặn dò Khương Đản và An Nghi cô cô: “Thay bổn cung chuẩn bị, bổn cung muốn tới điện Tử Thần cầu kiến hoàng thượng.”
Diệp Tự cai quản lục cung, hiển nhiên biết đêm nay Vĩnh Chiêu Đế không đến tẩm cung của bất cứ phi tần nào, trước lúc đi vào điện Tử Thần, nàng còn lệnh cho An Nghi cô cô sửa sang dung nhan mình một chút.
Vĩnh Chiêu Đế thấy sắc mặt Diệp Tự tái nhợt, ánh mắt tràn đầy lo lắng, không nhịn được hỏi: “Ái phi, làm sao vậy?”
Trong ấn tượng của ông ta, Diệp Tự vẫn luôn là người điềm tĩnh hòa nhã, ngoại trừ lúc tìm ra vật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uong-xuong-cong/593050/chuong-920.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.