“Đốc chủ, ngài vừa nói rằng thời gian phản ứng rất ngắn. Xin ngài nói kĩ hơn về điều này.” Chu thái y hỏi lại Uông Ấn, sự vui mừng trong mắt đã bị nén xuống.
Cơ thể Uông Ấn đã có phản ứng, đây là chuyện quan trọng, nhưng phản ứng cụ thể như thế nào lại là điều mà người làm thầy thuốc như ông quan tâm nhất.
Một thoáng khác lạ liền xuất hiện trên mặt Uông Ấn, hắn ho nhẹ một tiếng không được tự nhiên rồi mới nói: “Khoảng nửa khắc*, ít hơn nửa khắc.”
(*) Một khắc bằng mười lăm phút.
Chu thái y và Mộc đại phu là người chữa trị cho hắn, từng nhìn thấy dáng vẻ không mặc đồ của hắn. Nhưng không biết vì sao khi nói đến thời gian rất ngắn, hắn có cảm giác xấu hổ không lời nào diễn tả.
Có lẽ bởi vì cơ thể hắn đã có phản ứng, những việc ngày trước không để ý, nay không thể không để ý.
Vẻ mặt Chu thái y cũng hơi mất tự nhiên, nhưng vẫn gặng hỏi: “Có phải dưới tình huống kích thích không?”
Uông Ấn nhắm mắt lại, tình huống trong hồ tắm lại xuất hiện trong đầu: Lần đầu tiên, hắn chỉ nghĩ đến Diệp Tuy thì nó liền “ngóc” lên. Lần thứ hai…
Hắn cầm lấy nó và vuốt ve không ngừng, nhưng cũng không kéo dài được nửa khắc.
Tình huống hai lần đều là như vậy, bất kể có phải là kích thích hay không, có lẽ thời gian đã lâu nên chỉ có thể là do cơ thể của hắn, có kích thích mạnh hơn nữa cũng vẫn giống như vậy.
Uông Ấn điều chỉnh hơi thở, cố gắng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uong-xuong-cong/592970/chuong-840.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.