Tất cả mọi người đều nhìn Uông Ấn.
Người không nhận ra hắn thì ngây ra vì vẻ ngoài hiếm thấy trên đời của hắn. Người biết hắn thì lấy làm khiếp sợ vì việc hắn trở lại Kinh Triệu.
Uông đốc chủ, Uông tướng quân đã trở lại Kinh Triệu rồi!
Những tiếng “lộp cộp lộp cộp” đằng xa đã phá vỡ bầu không khí đóng băng trong giây lát này, đồng thời khiến rất nhiều người hoàn hồn. Thế nhưng cổng thành vẫn yên tĩnh như cũ.
Uông Ấn ghìm cương ngựa, híp mắt lại nhìn về phía phát ra tiếng vang.
Đó là binh lính duy trì trật tự Kinh Triệu của phủ Kinh Triệu đang chạy về phía cổng thành. Người cưỡi ngựa đi đầu là một viên quan có vóc người hơi mập, mang vẻ mặt như thể người khác nợ ông ta cả trăm nghìn lượng.
Nhìn thấy viên quan này, một thoáng vui mừng lóe lên trong mắt Uông Ấn, nhưng lóe lên quá nhanh nên hoàn toàn không có ai nhận ra.
Tần Phưởng - phủ doãn Kinh Triệu dẫn theo binh lính của phủ Kinh Triệu đến đây để làm gì?
Tần Phưởng thúc ngựa phi nhanh, chẳng mấy chốc đã tới trước mặt Uông Ấn. Ông ta lập tức nhảy xuống ngựa, hơi khom người, cung kính nói: “Tham kiến Uông tướng quân! Bổn quan vốn dĩ nên nghênh đón Uông tướng quân từ bên ngoài cổng thành. Bổn quan đã đến muộn, mong Uông tướng quân bỏ quá cho!”
Uông Ấn cụp mắt, cúi đầu nhìn Tần Phưởng, thản nhiên nói: “Tần đại nhân khách khí rồi, là bổn tướng nóng lòng hồi kinh nên đã về sớm!”
Lúc Uông Ấn nhìn Tần Phưởng, thấy mũi chân của ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uong-xuong-cong/592913/chuong-783.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.