Đồ Kiêu liên tục giãy giụa, hai mắt muốn nứt ra, la hét đến xé ruột đứt gan: “Uông Ấn, thả ra ta, thả ra ra! Đồ hoạn quan nhà ngươi, đồ hoạn quan nhà ngươi! Ngươi kích động chiến tranh hai nước, ngươi sẽ không được chết tử tế đâu!”
Đôi mắt y giống như biết phun lửa, hận không thể róc xương lóc thịt Uông Ấn. . Truyện Quân Sự
Nghe thấy những lời chửi mắng này, Uông Ấn không hề tức giận, thậm chí còn cười nói: “Đồ thủ lĩnh nói gì vậy? Sao bổn tướng lại kích động chiến tranh giữa hai nước chứ? Bọn ta đã tiếp quản thành Vĩnh Châu, còn Đồ Kiêu đã được dẫn về Đại Ung, việc bàn giao hoàn thành thuận lợi. Điều này thể hiện tình hữu nghị giữa hai nước đấy.”
Đồ Kiêu nhìn chòng chọc Uông Ấn, tròng mắt dường như chực rơi ra ngoài, lồng ngực phập phồng dữ dội.
Những lời nói vừa rồi của Uông Ấn đã nằm trong dự đoán của y.
Sau khi Đồ Kiêu bị Uông Ấn biết được rằng y là thủ lĩnh ẩn vệ của Đại Ung, sau khi y bị moi ra câu mật hiệu kia, y biết Uông Ấn ấn sẽ đánh tráo người, chắc chắn sẽ giữ y lại.
Còn người mà Đậu Hiến dẫn đi là Đồ Kiêu giả.
Đậu Hiến có thể phát hiện ra điều này không? Nếu Đậu Hiến đã dẫn người đó đi thì đương nhiên là không phát hiện ra.
Chỉ khi “Đồ Kiêu” về đến Đại Ung, gặp Thừa Thái Đế thì mới có thể bị vạch trần.
Dù có thể đoán trước được cách làm của Uông Ấn, nhưng khi Uông Ấn thật sự làm như vậy, Đồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uong-xuong-cong/592874/chuong-744.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.