Khi Thạch Tú nghe binh sĩ bẩm báo có kẻ địch đột kích, ông ta quả thật vô cùng kinh ngạc: Sao lại có quân địch tấn công vào lúc này?
Chẳng lẽ là đánh bậy đánh bạ sao? Binh lính của triều Đại Ung thật sự có hành động khác thường sao? Nhưng lúc này, ông ta đang dẫn theo binh sĩ ra ngoài tuần tra biên giới, không ở nơi Nhạn Tây Vệ đóng quân.
Sau khi ông ta vội vàng chạy về nơi đóng quân bằng tốc độ nhanh nhất thì sững sờ hết cả người.
Kẻ địch tấn công? Nào có kẻ định tấn công chứ? Kẻ đứng trên võ đài ở chính giữa nơi đóng quân rõ ràng chính là Uông Ấn!
Mà sau lưng Uông Ấn là mấy trăm binh lính oai phong đang đứng trang nghiêm. Trên người bọn họ đang mặc trang phục binh lính của triều Đại Ung.
Nhìn thấy cảnh tượng này, Thạch Tú lập tức hiểu ra: Cái gọi là kẻ địch tấn công là chuyện hoàn toàn không hề có thật, tất cả những việc này đều là do Uông Ấn làm ra!
Những binh lính đứng sau Uông Ấn chắc hẳn chính là đề kỵ đi theo hắn tới đây.
Thạch Tú cố gắng ổn định lại nhịp tim đang đập thình thịch của mình, chăm chú nhìn trung tâm võ đài không chớp mắt với ánh mắt vô cùng phức tạp.
Người đang đứng ở giữa võ đài mặc áo giáp màu trắng, chính là đại tướng quân Nhạn Tây Vệ tân nhiệm - Uông Ấn.
Thạch Tú đã từng đi theo đại tướng quân đời trước - Triệu Tổ Thuần đến Kinh Triệu báo cáo công tác và từng gặp Uông Ấn một lần.
So
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uong-xuong-cong/592728/chuong-598.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.