Sau khi đọc được chỉ dụ này, Uông Ấn lại trầm ngâm thêm lần nữa.
Phong bá ở bên cạnh cũng đã đọc chỉ dụ này, không nhịn được bèn hỏi: “Chủ nhân, Ngu Sư Phóng là đầu sỏ trong vụ án tham ô ở Nam Khố, chẳng lẽ cứ để hắn thoát tội như vậy sao?”
“Hẳn là phủ Trấn Quốc Công đã phải trả một cái giá cực lớn và sắp xếp rất nhiều mới khiến hoàng thượng đưa ra chỉ dụ này.” Uông Ấn đáp, ánh mắt sáng tỏ.
Tình cảm của đế vương không phải cứ cầu xin là được, Ngu Đản Chi được hoàng thượng ưu ái như vậy hiển nhiên là không tầm thường. Hoàng thượng đưa ra chỉ dụ này vì lý do gì?
Bây giờ, Uông Ấn không thể nào tìm hiểu, càng không muốn tìm hiểu. Điều mà hắn quan tâm là cuối cùng Ngu Sư Phóng sẽ thế nào.
Phong bá nói đúng, Ngu Sư Phóng chính là kẻ đầu sỏ của hàng loạt vụ việc ở Nam Khố, kẻ đầu sỏ có thể nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật sao?
Uông Ấn đè ngón tay lên chỉ dụ, hồi lâu vẫn không cử động, vẻ mặt vẫn lạnh lùng như cũ.
Tối hôm đó, hắn gọi Đường Ngọc tới rồi bình tĩnh ra một mệnh lệnh.
Sau khi nghe xong, gương mặt ngăm đen của Đường Ngọc hơi biến sắc, ngay sau đó liền nghiêm nghị nói: “Xin xưởng công yên tâm, thuộc hạ nhất định sẽ làm việc này thật ổn thỏa!”
Tuy trong lòng cảm thấy mệnh lệnh này thật kỳ lạ, nhưng Đường Ngọc tuyệt đối sẽ làm đúng như lời dặn của xưởng công.
Phong bá đứng bên cạnh nghe xong, muốn nói lại thôi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uong-xuong-cong/592571/chuong-441.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.