Uông Ấn ra lệnh cho Đường Ngọc dẫn đề kỵ tới bảo vệ những quan viên và thợ thủ công của Tư Luyện Kim.
Những lời của thợ thủ công họ Hà là thật hay giả, về sau tự nhiên sẽ rõ.
Hắn sẽ không để một nơi quan trọng như Nam Khố trở thành nơi chất chứa chuyện dơ bẩn, lại càng không cho phép các quan viên ở đây tham ô trục lợi. Cho dù Ngu Đản Chi là Trấn Quốc Công rất được hoàng thượng coi trọng, hắn cũng sẽ phơi bày tất cả ra ánh sáng.
Thấy đề kỵ đi về phía những thợ thủ công, Ngu Đản Chi có cảm giác không thể cứu vãn được nữa. Ông ta không thể đáp lại ánh mắt cầu cứu của Phương Diễn và Đổng Khôn, thay vào đó còn nhìn chằm chằm hai người họ, cảnh cáo họ đừng nói lung tung.
Nếu như chuyện không dính dáng đến con trai mình, ông ta sẽ hi vọng vụ việc của Nam Khố được điều tra càng rõ ràng càng tốt, đồng thời còn hận không thể chém đám quan viên như Đổng Khôn, Phương Diễn thành muôn mảnh.
Thế nhưng tại sao lại là con trai ông ta chủ mưu?
Dẫu có lòng muốn thay đổi, lại chẳng có sức thực hiện. Chỉ riêng mình Uông Ấn đã khó đối phó, giờ còn thêm một Quan Hàn Tùng.
Trong lúc Ngu Đản Chi nói chuyện với Uông Ấn, Quan Hàn Tùng đã đi tới trước mặt chắp tay chào hai người.
Luận về cấp bậc chức quan thì trong ba người, Quan Hàn Tùng có chức quan cao nhất, nhưng Ngu Đản Chi là người nhiều tuổi nhất, còn Uông Ấn là người nắm giữ quyền lực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uong-xuong-cong/592560/chuong-430.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.