Thợ thủ công họ Hà nói mình đến để đòi tiền thợ thủ công họ Ngô, nói rằng hắn đã nợ y rất nhiều tiền, sau đó liền lớn tiếng chửi mắng hắn, nói rằng hắn chết thật xui xẻo, đáng lẽ phải trả tiền đã rồi hẵng chết chứ!
Mặc dù Nam Khố được trông coi nghiêm ngặt nhưng chuyện vay nợ giữa những người thợ thủ công không thiếu, nhất là người đã có vợ con như thợ thủ công họ Ngô thì càng dễ xảy ra.
Chủ bộ và lục sự của Tư Luyện Kim đều cảm thấy có gì đó bất thường, liền tóm thợ thủ công họ Hà lại và hỏi y cho thợ thủ công họ Ngô vay tiền khi nào, còn hỏi thường ngày thợ thủ công họ Ngô hay qua lại với ai nhất.
Thợ thủ công họ Hà đã thầm biết trong lòng là có điều không ổn nên đương nhiên liền nói dối rằng tiền được cho vay từ ba tháng trước. Ba tháng nay y cũng chưa gặp thợ thủ công họ Ngô cho nên mới đích thân đến tận cửa, không ngờ được rằng hắn đã chết, hiển nhiên là tiền cũng không đòi lại được, xôi hỏng bỏng không, vân vân.
Về phần người quen thân với thợ thủ công họ Ngô, thợ thủ công họ Hà bèn nói tên một thợ thủ công nhỏ khác, vốn là đồng hương với thợ thủ công họ Ngô, mối quan hệ này cũng có trong ghi chép của quan viên Nam Khố.
Thợ thủ công họ Hà vốn dĩ đã nghi ngờ trong lòng, sau khi thấy thợ thủ công nhỏ bên Tư Khoáng Sản cũng đột ngột bị chết thì càng chắc chắn sự tình không bình thường.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uong-xuong-cong/592552/chuong-422.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.