Phủ Trấn Quốc Công cũng giống như phủ Định Quốc Công, đều là phủ Quốc Công bậc nhất, cha truyền con nối, nhưng lại khác biệt rõ nét.
Định Quốc Công Tề Thiêm Chúc là người không bon chen với đời, không đảm nhận chức quan nào trong triều. Ngu Đản Chi thì khác, rất tích cực trong việc triều chính, có thế lực và có ảnh hưởng rất lớn trong quân đội.
Ngu Đản Chi và Tề Thiêm Chúc từ trước đến nay không hợp nhau. Hai người từng nổ ra tranh cãi lúc gặp mặt, Ngu Đản Chi đã buông lời mỉa mai Tề Thiêm Chúc: “Chỉ có ở vị trí quan viên mới có thể thật sự mưu cầu hạnh phúc cho muôn dân, ông co đầu rụt cổ trong phủ Định Quốc Công thì có ích gì? Hừ!” Dứt lời liền phất tay áo bỏ đi.
Không kể tới giọng điệu và thái độ của Ngu Đản Chi, chỉ xét đến lời nói của ông ta, Uông Ấn hết sức tán thành.
Bản thân quyền lực không phân tốt xấu, quan trọng là nó được dùng như thế nào.
Câu nói “mọi người dân đều có trách nhiệm với sự tồn vong của nước nhà” rất đúng, nhưng thật sự thì lại có khá nhiều vấn đề khi thực hiện.
Thử hỏi cho dù một người rất có năng lực, chỉ làm một quan viên bát phẩm nho nhỏ, không thể chạm đến cả rìa việc tồn vong của nước nhà thì làm sao còn có thể mưu cầu hạnh phúc cho muôn dân?
Vừa có tinh thần trách nhiệm lại vừa có quyền lực để bảo vệ tinh thần trách nhiệm ấy, mới thể hiện chí khí của một người.
Trong quá khứ, Ngu Đản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uong-xuong-cong/592549/chuong-419.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.