Vĩnh Chiêu Đế đích thân đỡ Trịnh Trọng đứng lên, sau đó bảo hắn về Đông Cung nghỉ ngơi và không nói gì nữa.
Sau khi Trịnh Trọng rời đi, Vĩnh Chiêu Đế liền cho gọi Uông Ấn, hỏi thăm về việc điều tra vụ Bình Hoài Thự đã có manh mối gì chưa.
Uông Ấn lắc đầu, đáp: “Hoàng thượng, thần bất tài, tạm thời vẫn chưa điều tra rõ chân tướng vụ việc của Bình Hoài Thự. Đề kỵ hiện đang lần theo manh mối của nhà họ Tiết, e rằng còn phải mất một thời gian nữa.”
Mặc dù Vĩnh Chiêu Đế đã ra lệnh xử tử Tiết Triệu Tôn, nhưng người này quả thực quá quan trọng, bây giờ còn chưa phải lúc giết chết.
Hiện giờ Tiết Triệu Tôn đang bị giam trong đại lao của Đề Xưởng, đề kỵ vẫn không buông tha, thỉnh thoảng lại lôi ra thẩm vấn, hi vọng moi được manh mối từ ông ta.
Đề kỵ đã bẩm báo tình hình đúng như sự thật lên hoàng thượng vẫn triệu Uông Ấn tới.
Đôi mắt Uông Ấn lóe lên, có lẽ là bởi vì chuyện thái tử đã đến điện Tử Thần trần tình trước đó chăng?
Suy cho cùng, thái tử cũng không quá ngu ngốc, có thể khiến hoàng thượng thay đổi cách nhìn thế này, chắc hẳn những lời trần tình của thái tử cũng khá thuyết phục.
Nghe Uông Ấn bẩm bảo như vậy, Vĩnh Chiêu Đế thoáng trầm lặng rồi hỏi: “Bán Lệnh, theo khanh, chuyện của Bình Hoài Thự là do ai làm?”
Vĩnh Chiêu Đế đã gọi hắn là “Bán Lệnh”, đương nhiên có ý muốn nghe lời thật lòng.
Uông Ấn suy nghĩ một lát rồi trả lời: “Hoàng thượng, có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uong-xuong-cong/592498/chuong-368.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.