*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Uông Ấn mỉm cười, nói với nàng: “Cô gái nhỏ, 3cho dù đây là kết cục mà nàng biết thì bổn tọa vẫn không tin.
Đốc chủ đại nhân không lãnh đạm 5như trước kia, nhưng lại mang khí thế mạnh mẽ khó xem nhẹ, dường như mọi chuyện đều có thể giải quyết, hết thảy đều không đáng lo.
Uông Ấn với vẻ ngoài tuấn mỹ vô ngần, khí thể mạnh mẽ, toàn thân toát ra sức quy0ến rũ không lời nào diễn tả...
vô cùng cuốn hút.
Không biết sao mà Diệp Tuy thấy miệng lưỡi khô khốc, không dám nhìn thẳng vào Uông Ấn.
Nàng đột nhiên dời ánh mắt, uống liền mấy hớp trà.
Uông Ấn không nhận ra sự khác lạ của Diệp Tuy mà đang hồi tưởng lại một số việc hắn thấy kỳ lạ ở nàng.
Sau khi nghe nàng kể ra bí mật đè nén sâu trong lòng kia, dường như hắn đã tìm được lời giải thích.
Thảo nào nàng không sợ hắn và Để Xưởng.
Ai sẽ sợ thứ sau này tất sẽ biến mất chứ? Thảo nào nàng lại biết về Tôn Trường Uẩn và Vân thị.
Thảo nào...
Việc biết trước tương lại nhiều khi không phải là hạnh phúc mà là áp lực cực lớn.
Tránh được tai họa, nắm bắt được thời cơ cần phải có bản lĩnh và năng lực mạnh mẽ.
Cô gái nhỏ chốn khuê các như nàng có từng cảm thấy chơi vơi, sợ hãi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uong-xuong-cong/592432/chuong-302.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.