*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Kiếp này, hết thảy đều đã khác.
Một lát sau, nàng nén lại sự xáo động, giọng khàn khàn: “Tỷ tỷ, tốt quá rồi! Muội mong cho tỷ và tiểu điện hạ được bình an vui vẻ, nhiều phúc nhiều thọ!” Lời nói chậm rãi mà thành kính khiến người ta cảm nhận một cách sâu sắc mong ước xuất phát từ tận đáy lòng, Diệp Tự xúc động ngay tức thì.
Không lâu sau, nhũ mẫu bể Nhị Thập Nhất hoàng tử đi.
Sau khi tâm trạng đã ổn định, Diệp Tuy nói: “Tỷ, muội có chuyện rất quan trọng muốn kể tường tận với tỷ, xin tỷ cho3tất cả lui xuống.” Vẻ mặt của Diệp Tuy quá nghiêm túc, giọng điệu quả nghiêm nghị nên Diệp Tự biết đây không phải chuyện bình thường, lập tức lệnh cho An Nghi cô cô và đám người Cầu Ân lui hết ra ngoài, không để lại một ai trong điện.
Cảm xúc là thứ dễ lan truyền, sau khi tất cả mọi người đã lui xuống, Diệp Tự thấp thỏm lên tiếng hỏi: “Tuy nhi, muội muốn nói gì vậy?” Diệp Tuy nhỏ giọng hỏi: “Tỷ, tiểu điện hạ được hoàng thượng ban cho cái tên Vân Hồi, tỷ nghĩ thế nào về việc này?” Nghe vậy, nét dịu dàng trên mặt Diệp Tự vơi đi không ít, nàng đáp: “Được hoàng thượng ưu ái như vậy là cái phúc của tiểu điện hạ.
Nhưng2trong lòng tỷ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uong-xuong-cong/592391/chuong-261.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.