*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ninh An trả tấm thiệp lại cho y, lạnh nhạt nói: “Phu nhân đã từ chối bái thiếp rồi, mời Bích Sơn Quân đi cho.” Bích Sơn Quân thoáng sững sờ rồi vội nở nụ cười, tha thiết nói: “Ta là thầy của Đốc chủ phu nhân, sao nàng ấy lại không muốn gặp ta? Mong người châm chước, chuyển lời cho Đốc chủ phủ nhận rằng ta nhất định phải gặp nàng ấy.
Cầu xin ngươi, ta nhất định phải gặp nàng ấy...” Bích Sơn Quân của bây giờ và Bích Sơn Quân của trước kia như hai người khác nhau vậy.
Mặt3y hốc hác khó tả, hai mắt sưng vù, mặt mày chảy xệ, hoàn toàn biến thành người đàn ông trung niên tiều tụy bình thường.
Y chậm rãi cúi đầu, hai tay siết chặt thành nắm đấm, trong mắt đầy căm hận.
Y chầm chậm lê bước chân nặng trĩu rời khỏi hoa trạch, âm thầm thề rằng phải trả thù Uông Ấn bằng bất cứ giá nào, nhất định sẽ rửa nỗi nhục đã phải chịu hôm nay, nhất định sẽ đòi lại tất cả những gì từng thuộc về y!
Đúng lúc ấy, một người trẻ tuổi áo gấm tiến tới trước mặt y.
Người nọ phong thái phi phàm, khiến người ta nhìn thôi đã khiếp sợ.
“Ngươi có muốn đối phó với Uông Ẩn không?” Hắn ta hỏi y với nụ2cười rất nhạt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uong-xuong-cong/592390/chuong-260.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.