*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Nàng yên tâm, bổn tọa sẽ cho đề kỹ chiếm đóng đỉnh Xu Vân.
Sau này bất cứ lúc nào nàng muốn đến đây, bổn tọa đều đi cùng nàng” Uông Ấn nói.
Diệp Tuy chớp chớp mắt, khẽ hỏi: “Đại nhân...
trong bao lâu? Nghĩ đến chuyện của hai, ba năm sau, nụ cười của Diệp Tuy dần nhạt đi.
Uông Ấn không hề biết Diệp Tuy đang nghĩ đến chuyện to tát như vận mệnh.
Thấy sắc mặt nàng nặng nề, hắn còn tưởng là nàng không nỡ rời đi, bèn âm thầm quyết định tới mùa thu sẽ lại đưa nàng quay lại.
Mùa3thu là thời điểm rất đẹp, hươu rừng chắc hẳn sẽ càng thêm béo tốt.
Lúc xe ngựa chạy qua cổng thành Kinh Triệu, Diệp Tuy dần dần bỏ sự lưu luyến kia lại phía sau, đáy lòng bình lặng.
Có thể ở một nơi cách xa thế giới bên ngoài như đỉnh Xu Vân trong một tháng đã là điều cực kì hiếm có rồi, không thể đòi hỏi nhiều hơn nữa.
Cuộc sống của nàng chủ yếu là ở Kinh Triệu, gốc rễ của nàng cũng là ở Kinh Triệu.
Đương nhiên...
đại nhân cũng vậy.
Một tháng nói dài không dài, nói ngắn cũng chẳng ngắn, phủ nhà họ Uông không thay đổi gì nhiều.
như thể cũng được sao?” Uông Ấn cười đáp: “Sao lại không được? Đề kỵ vất vả bấy2lâu mà chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uong-xuong-cong/592388/chuong-258.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.