*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Không đâu, phụ hoàng cả giận đấy thôi, phụ hoàng cưng chiều nàng ta là thế, nhất định là không nỡ đối xử với nàng ta như vậy đâu! “Buông bổn cung ra! Buông bổn cung ra! Phụ hoàng, bổn cung muốn gặp phụ hoàng! Phụ hoàng, con sai rồi, con sai rồi...” Công chúa Hi Bình gào khóc, không ngừng giãy giụa, nước mắt nước mũi dính tèm lem trên mặt, bộ dạng thanh cao dịu dàng trước kia mất sạch.
Nhưng cánh tay của những binh lính Tả Dực Vệ cứng như sắt đã ngăn3công chúa Hi Bình lại, kéo nàng ta ra khỏi điện Tử Thần.
Chỗ hành lang gấp khúc bên cạnh điện Tử Thần, một người phụ nữ mặc y phục trong cung nhìn công chúa Hi Bình bị kéo đi, nước mắt lưng tròng nhưng vẫn không nhúc nhích.
Điều quan trọng nhất trong đó là bất kể có oan khuất hay không thì trước tiên đều phải đến phủ Kinh Triệu chịu ba mươi “gậy trách nhiệm”.
“Gậy trách nhiệm” của phủ Kinh Triệu là trường còn được bọc sắt ở hai đầu, chịu ba mươi gậy này chắc chắn sẽ tổn hại đến cơ thể, không bị thương nặng thì cũng tử vong.
Chính vì thế nên rất ít người bén mảng2dùng đến nó, trống Đặng Văn đã yên lặng bao năm qua, ngay cả phủ nha Kinh Triệu cũng quen coi nó như một vật để trang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uong-xuong-cong/592380/chuong-250.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.