*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
nhận ra Khúc Thiều.” Khúc Thiều là con trai cả của Khúc đại nhân, Hàn Bá Trang từng gặp Khúc Thiều rất nhiều lần nên chắc chắn không nhận nhầm.
Từ sau khi Khúc đại nhân từ quan về quê, đám con cháu nhà họ Khúc cũng lục tục rời khỏi Kinh Triệu, Hàn Bá Trang đã lâu không gặp lại bọn họ.
Không ngờ rằng lần gặp lại tiếp theo, lại là nhìn thấy thi thể đã chết.
Hoặc có lẽ là muốn giữ lại chút thuần khiết trong tâm can.
Dần dần ông càng để ý đến chuyện của nhà họ Khúc hơn, càng thêm hi vọng người nhà họ Khúc sẽ bình an vô sự, có thể phát3triển mạnh mẽ ở nơi khác.
Giờ, sao lại thành ra thế này?
Tạ Giới thoáng nhắm mắt, sống lưng còng xuống, nước mắt tuôn rơi.
Lúc hay tin, Giản Tĩnh An suýt nhảy dựng lên, không dám tin vào tai mình.
Tạ Giới khàn giọng, hung dữ nói: “Xe ngựa chạy gấp...
Tại sao lại đi qua sườn Tấc Vuông? Mà còn nhiều người như vậy, hơn năm mươi người!” Hàn Bá Trang đành phải đỡ chắc lấy Tạ Giới, sợ ông không chống đỡ được mà ngã xuống.
Chuyện này thật đột ngột, quá đột ngột.
Cổ họng Hàn Bá Trang cũng tắc nghẹn, nhưng vẫn nói tiếp: “Đại nhân, Hình Bộ và Đề Xưởng đều đã đi điều tra.
Đây là chuyện ngoài ý muốn, là chuyện ngoài ý muốn ạ.”2Bản thân Hàn Bá Trang không tin lời giải thích phù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uong-xuong-cong/592373/chuong-243.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.