*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Từ chủ nhân đến người hầu đều công khai hoặc ngấm ngầm lấy chuyện Đường Thủ Tĩnh không trực tiếp đi đón dâu ra để cười nhạo.
Đáng hận hơn là tướng công Đường Thủ Tĩnh của nàng ta không thèm ra mặt bảo vệ mà thậm chí còn ghét bỏ khi thấy nàng ta rơi nước mắt, nói nàng ta hẹp hòi, không nghĩ cho đại cuộc.
Đại cuộc cái gì chứ? Trong lòng ấm ức, nàng ta lạnh mặt, sưng sỉa với Đường Thủ Tĩnh.
Nàng ta hận không thể tiến lên xé xác Đào thị, không suy nghĩ nhiều chọc ngay vào nỗi đau của bà: “Đào thị, con gái3bà gả cho một hoạn quan chẳng khác nào sống đời quả phụ, cho nên bà cũng không muốn thấy ta sống vui vẻ có phải không?” Thấy mặt Đào thị biến sắc trong nháy mắt, nàng ta bật cười thật to: “Ha ha, con gái mà không có đêm động phòng hoa chúc, bà đau như bị khoét tim nhỉ? Ha ha, gả con gái cho một phế nhân, loại bán con gái cầu vinh như các người...”
Diệp Thân chưa kịp nói hết câu, bởi vì Đào thị đã cầm chén trà lên, ném mạnh xuống trước mặt nàng ta, đánh giọng: “Câm mồm!” Nước trà văng tung tóe, ướt cả váy Diệp Thân, những lời định nói liền ngưng bặt.
Diệp Thân vừa kinh hoàng vừa tức giận, thở hổn hển,2hoàn toàn không che giấu nổi sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uong-xuong-cong/592335/chuong-205.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.